----
Dứt lời liền dậy rời , Vương Mai gọi cũng gọi , cô chút ngượng ngùng theo hỗ trợ.
“Hai ngày nay em vất vả, cứ chờ đó, sẽ lập tức nấu xong."
Thẩm Lan Đình xong cầm nguyên liệu nấu ăn, mở cửa phòng, bắt đầu đồ ăn cho Vương Mai.
Nghe tiếng động, vợ chồng trưởng khoa Lý nhịn thầm cảm thán, Thẩm Lan Đình sức bảo vệ Vương Mai.
Vốn còn tưởng bởi vì phận kết hôn một của Vương Mai sẽ chút khúc mắc nhưng lúc yên lòng.
Vợ chồng trưởng khoa Lý trêu ghẹo:
"Lan Đình, cũng chăm sóc cho khác, Vương Mai phúc !”
Trước Thẩm Lan Đình là hảo, cho khác luôn giữ cách với , lúc dễ gần hơn nhiều.
Trong lòng Vương Mai trở nên ngọt ngào, ghế, âm thanh bên ngoài truyền đến, nhịn cong khóe môi , chờ Thẩm Lan Đình tới.
Sau khi cơm xong, Thẩm Lan Đình chằm chằm Vương Mai đang ăn từng miếng nhỏ, Vương Mai lên, chuẩn lấy đôi đũa cho Thẩm Lan Đình:
"Anh cũng nên ăn một chút.”
Thẩm Lan Đình giữ chặt cổ tay cô: "Anh đói bụng, chỉ em ăn thôi.”
“Vậy thôi." Vương Mai xuống, mặt ửng đỏ.
Sắc trời bên ngoài còn sớm, khi Vương Mai ăn xong, Thẩm Lan Đình tự giác rửa bát đũa cho cô.
Trong lúc đó, Vương Mai đổ nước bên trong ấm sắt chuẩn đun nước nóng.
Nhìn động tác của Vương Mai, Thẩm Lan Đình liền lên tiếng ngăn cản, lúc nấu cơm thấy trong ấm đổ đầy nước ấm.
Vương Mai lắc đầu:
“Không để uống.”
Trong lúc đối phương còn đang nghi hoặc, cô yếu ớt :
"Em đun nước để tắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-159.html.]
Hiện tại Vương Mai đều cảm thấy khó chịu, nhất định tắm thật sạch.
Vành tai Thẩm Lan Đình ửng đỏ, cầm lấy ấm sắt từ trong tay Vương Mai đặt lên bếp than.
Lúc nước sắp sôi, Vương Mai bắt đầu thúc giục Thẩm Lan Đình rời , hơn nữa sắc trời tối, thật sự nên nán , bây giờ cô vẫn tiến triển quá nhanh.
Thẩm Lan Đình gật gật đầu, lúc Vương Mai tiễn rời , đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lấy một chiếc đồng hồ nữ màu hồng nhạt từ xe xuống, chậm rãi cầm tay Vương Mai cúi đầu đeo cho cô.
Vương Mai thường xuyên dùng kem dưỡng da, hơn nữa trời sinh da của cô tệ, trắng như tuyết, đồng hồ đeo tay màu hồng nhạt tôn lên làn da của cô.
Thẩm Lan Đình kiềm chế cảm xúc, rời mắt khỏi Vương Mai:
"Ngày mai em rảnh ?"
Vương Mai lắc đầu: "Em định đến xưởng in một chuyến, chuyện quan trọng."
Nói xong, cô nghĩ đến Hứa Nhất Ngưng mà khỏi nhíu mày một cái, phụ nữ thật sự khiến cô lo lắng.
“Ngày mai việc gì , để cùng em."
Thẩm Lan Đình suy nghĩ một chút, nếu Vương Mai bận rộn, liền tự tạo cơ hội cho .
Vương Mai nghĩ tới sự phát triển , tuy rằng lòng cô chút d.a.o động, nhưng cũng sợ quấy rầy công việc của Thẩm Lan Đình.
Thẩm Lan Đình:
"Cứ quyết định như , ngày mai tới đón em."
Nói xong, Thẩm Lan Đình vẫy vẫy tay chào Vương Mai, bảo cô về phòng , đưa mắt cô phòng mới lái xe rời .
Sau khi Vương Mai trở phòng tắm rửa một chút, nhất thời cảm giác thể thập phần nhẹ nhàng khoan khoái, cô lấy kem dưỡng thoa lên da mặt, đó chờ đợi kem thấm da.
Sáng sớm hôm , Vương Mai rửa mặt xong, mở tủ quần áo của , trong tủ khá nhiều đồ.
Đều nữ là tri kỷ giả dung, lời quả thật đúng.
Vương Mai đồng hồ đeo tay, nhẹ nhàng mìm .
Chiếc đồng hồ cô quên cơn giận với Hứa Nhất Ngưng, dù năng lực của Hứa Nhất Ngưng căn bản đủ đánh bại cô, mắt cần ngoài cùng Thẩm Lan Đình.
Sau khi Vương Mai ly hôn vẫn giữ nguyên tắc thể bạc đãi . Cô vất vả sống một đời,đương nhiên tận hưởng một chút.Trong tủ quần áo những bộ là do Vương Mai đặt may, còn quần áo may sẵn mua từ cửa hàng bách hóa, đủ loại hết.