----
Bên ngoài trời nắng chói chang, đại đội trưởng mời Vương Mai trong tránh nắng.
Hoàng Như kéo tay Tiền Linh vội vã chạy tới, bất chấp bản đang thở dốc, bà liền hô lớn: "Ba nhà chúng cũng đăng ký.”
Vốn sự tình liên quan đến Vương Mai, Hoàng Như đặc biệt dặn dò tất cả những trong nhà lui tới, nhưng bà cũng tự tới gõ cửa.
Những lúc từng giúp đỡ Hoàng Như, tới Vương gia khoe khoang một trận, hơn nữa còn bà mất một túi vàng.
Hoàng Như kinh sợ, giống như Vương Cương lãnh đạo trấn hoảng sợ một phen. Nghe thấy Vương Mai tới, chỉ thể chui rúc ở nhà chửi rủa, dám ở mặt đối phương chuyện .
khi Vương Mai cần tìm trong thôn để dệt vải, một tháng lãnh hai mươi lăm tệ tiền công, trong nháy mắt bà vứt tất cả ân oán .
Trong lòng hối hận, hối hận lúc đối xử với Vương Mai một chút, hiện giờ Hoàng Như chỉ kiếm tiền, ba phụ nữ trong nhà một tháng cũng thể kiếm sáu, bảy mươi tệ, cuộc sống cũng hi vọng.
Nếu Hoàng Như tiền đương nhiên cúi đầu sống nghèo, Tiểu Cương nhà bà mang tiền đánh bài và gánh một nợ lớn, Hoàng Như sống hơn nửa đời thể cúi đầu.
Ai bảo phụ nữ đê tiện Vương Mai việc tuyệt tình, để ý công ơn dưỡng dục bấy lâu nay.
Kế toán ngẩng đầu Hoàng Như, bút trong tay động đậy, ngược cất giọng xua đuổi:
"Các nhanh lên, nên cản trở khác việc.”
Lời của bày tỏ sự mất kiên nhẫn, ngay cả là lời khách sáo bình thường cũng dễ dàng nhận thấy.
Đột nhiên phía một phụ nữ tới đăng ký, kế toán lập tức ghi danh cho cô .
Tiền Linh nóng nảy : "Vậy bây giờ?”
Bộ dáng hiện tại của Tiền Linh so với lúc ở trong thành phố khác một trời một vực,ăn mặc bẩn thỉu, cả toát mùi chuồng heo.
Cô kiếm tiền để đổi cuộc sống của .
Từ khi đến Vương gia, cho dù cô mang thai cũng đối xử tử tế, tiền trong nhà đều Vương Cương cầm đánh bài, ăn miếng thịt cũng tiền mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-154.html.]
“Cậu dám đuổi , ý khi dễ già như .
Cậu , tại chúng . Đại đội trưởng ? cho các , sẽ tìm đại đội trưởng để cho lẽ! "
Hoàng Như thấy kế toán nể mặt tức giận đến đỏ mặt tía tai.
Kế toán: "Bà thì cứ việc ."
Trong lòng vốn dĩ quan tâm, chỉ mau chóng đuổi hai , Vương Mai còn trong văn phòng nên cuộc cãi vã bên ngoài.
Nhìn thấy kế toán vẫn di chuyển, Hoàng Như nhất thời nước mắt lưng tròng, lóc kể lể:
"Trời ạ, khi dễ già là loại bản lĩnh gì, cũng sợ trời đánh.”
Tiền Linh nhanh chóng tiến lên phụ họa: "Anh dựa cái gì cho chúng đăng ký, đúng là coi thường khác.”
Người kế toán đột nhiên lên, vỗ mạnh xuống bàn:
"Các lúc bao nhiêu chuyện xa, hôm nay còn dám vác mặt tới đây.
cho các , công việc ở đại đội ai cũng thể nên vốn cần tới các ."
Lời của giống như sấm sét giữa trời quang, đánh trong lòng Hoàng Như, bà mất kiên nhẫn thốt lên:
"Cậu bản lĩnh gì, gặp đại đội trưởng." Nói xong Hoàng Như liền xông văn phòng.
Vương Mai động tĩnh, cô Hoàng Như qua khe cửa sổ, nhịn lạnh một tiếng:
"Bà xem bản lĩnh ?”
Vương Mai đột nhiên từ trong phòng , đại đội trưởng theo sát phía , ông đang thương lượng chuyện ăn với cô cũng tiếng Hoàng Như ồn ào phiền.
"Vương Mai, gì đây chúng cũng là một nhà, cô cần gì đẩy gia đình chúng đường cùng, cô là ý gì!"
“Không ý gì, thì ." Vương Mai nghiêng đầu, tùy tiện thốt lên.