----
"Cô an tâm dưỡng bệnh, chờ cô khỏi bệnh, sẽ về nhà."
Mẹ Trần Phong vô cảm bưng bình nước tới, " đây, cô an tâm dưỡng thai, nếu cô tiếp tục mấy chuyện đó, chờ sinh con xong thì cút về tỉnh ."
Mẹ Trần Phong khóa ngăn đựng tiền ở nhà, đưa chìa khóa cho Trần Phong :
"Vợ con mưu mô lắm, đừng để cô lừa tiền nữa.
Đối với bản một chút, đừng chỉ lo hai con cô ."
Mẹ Trần Phong gọi Trần Phong lén chuyện, Hứa Nhất Ngưng bĩu môi, liền bà già cô với Trần Phong.
Bây giờ cô chỉ cần nghĩ đến thể thoát khỏi tra tấn của Trần Phong, trong lòng mừng như điên. Đối với việc cũng nhịn.
Đợi khi Trần Phong rời , trời cao mặc cho chim bay, mặc cho cô kiêu ngạo thế nào cũng ai kiểm soát .
Chờ đến ngày Trần Phong , Hứa Nhất Ngưng đặc biệt mua một con gà ăn ngấu nghiến, vô cùng sung sướng, chú ý đến Trần Phong ở bên cạnh mặt đen như đ.í.t nồi.
"Anh Phong, hai ngày nay em nghĩ một cách kiếm tiền ."
Hứa Nhất Ngưng lau dầu miệng, :
"Vương Mai là một phụ nữ nông thôn thể, tại em thể mở gian hàng kiếm tiền?"
Trần Phong trong lòng rung rinh, thể phủ nhận cám dỗ.
Từ khi Vương Mai buôn bán phát đạt, những công nhân bưng bát sắt như bọn họ trong lòng phấn khởi thử, chỉ là dám tùy tiện xuống tay.
Kế tiếp, Hứa Nhất Ngưng ở bên tai Trần Phong lợi ích của việc mở quầy hàng.
Trần Phong càng cám dỗ, chỉ là thể từ bỏ công việc của , mà Hứa Nhất Ngưng càng .
Hứa Nhất Ngưng liếc một cái hiểu nỗi lo của .
"Yên tâm , đứa bé còn mấy tháng nữa mới sinh, bày sạp buôn bán khó em, em từ tỉnh đến, thể hiểu nhiều hơn Vương Mai."
Trần Phong quấn đến bất đắc dĩ, luôn miệng .
Sau khi Thẩm Lan Đình xác lập quan hệ với Vương Mai, càng thêm rực rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-147.html.]
Tuy lúc Thẩm Lan Đình luôn mỉm , nhưng trong nụ mang theo cảm giác xa cách.
Bây giờ, bầu khí xung quanh khác, giống như một con công đang xòe đuôi.
Càng kinh ngạc chính là lúc họp mất tập trung, thỉnh thoảng lộ một nụ xán lạn.
Mọi hai mặt , trong đầu Thẩm Lan Đình đang suy nghĩ cái gì?
Xưởng trưởng ho khan hai tiếng, cấp dùng sức gõ bàn.
"Lan Đình, họp nghiêm túc một chút!"
Thẩm Lan Đình sửng sốt một chút, nhận đang , liền ngượng nghịu mất lễ phép.
"Lan Đình, lát nữa về nhà ăn cơm, lúc chị và Tiểu Bảo đều nhớ ."
Xưởng trưởng vỗ vỗ bả vai Thẩm Lan Đình, sang sảng.
"Anh rể, hôm nay quên , em việc."
Hôm qua Thẩm Lan Đình hẹn với Vương Mai tối nay cùng xem phim, đương nhiên thể đến muộn, nhanh chóng gặp yêu của ."
Xưởng trưởng suy nghĩ một chút, nghi hoặc hỏi: " nhớ công việc của xong, còn chuyện gì nữa?"
"Việc riêng."
"Cậu còn việc riêng, mỗi ngày hai ca tại nhà máy và ở nhà, còn thể việc riêng quan trọng?"
Thẩm Lan Đình: "Nếu là việc riêng, em cần báo cáo, đợi đến lúc đó sẽ ."
Thẩm Lan Đình nâng cổ tay lên đồng hồ đeo tay, nhanh chóng khỏi cửa nhà máy, cầm lấy chìa khóa xe tới chỗ Vương Mai.
Anh Vương Mai tan ca là thể thấy .
Tiểu Lý bóng dáng xe Jeep, bất lực thở dài, là tài xế của chủ nhiệm, mà hai ngày nay chủ nhiệm cần .
Hôm nay, Vương Mai và công nhân trong nhà máy cùng đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng cũng thành nhóm sản phẩm đầu tiên, tâm tình của cô vô cùng , tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống, tươi bảo rằng hôm nay thể tan tầm .
Các công nhân cởi đồ lao động, chậm rãi lục tục rời khỏi nhà máy, mặt mỗi tràn đầy đều là nụ rạng rỡ, đây chính là đơn hàng đầu tiên của bọn họ.