----
Lúc thím Tiết đưa thức ăn mua cho Vương Mai, vẻ mặt oán trách :
"Cháu bận rộn là thèm ăn cơm, hiện tại sự việc xong xuôi , mau lót , bên để thím trông cho.”
Vương Mai vuốt cái bụng khô quắt, khỏi nháy mắt mấy cái.
"Cháu thím Tiết thương cháu mà, bây giờ cháu ăn đây.”
Sợ quấy rầy công việc của , Vương Mai cầm thức ăn lặng lẽ rời . Chờ khi ăn cơm xong, cô mới cảm giác sống .
Cãi từng trận, cho yên .
Ban đêm Lâm Đinh Hương tâm hoảng ý loạn tới mặt Vương Quý đang tã cho con:
“Vương Quý, xem , chúng hầu hạ tổ tông khi nào mới xong chứ!”
Vương Cương giống như một gói thuốc nổ thể bắt lửa bất cứ lúc nào, ở nhà lóc om sòm, chỉ khổ cho Lâm Đinh Hương sinh con xong còn chịu cơn tức giận của .
Lâm Đinh Hương tình nguyện sống cùng một nhà với Vương Cương, từ khi đuổi khỏi thị trấn liền biến thành ông chủ phủi tay, chờ khác hầu hạ.
Anh nghĩ vẫn là công nhân huyện thành chắc? Hiện tại vẫn hiểu rõ thực tế.
Vương Quý đau đầu một hồi, cau mày lên tiếng.
Lâm Đinh Hương thẳng:
"Theo em thấy Mai Tử ly hôn với nó là đáng lắm.”
Lâm Đinh Hương bĩu môi, tiếng mắng chửi của hai con mới Mai Tử mở nhà máy trấn, thật tiền đồ.
Hai con đáng đời, nếu như lúc đối xử với Mai Tử một chút thì chẳng sẽ hưởng phúc theo ư? là tự tự chịu.
“Hai ngày nữa, phụ nữ tòm tem với Cương Tử sẽ khỏi cục cảnh sát, chỗ chị dâu họ của cô Trần Phong trông coi về , tới nhà chúng .
Cô còn đang mang thai, em hãy chăm sóc nhiều một chút.”
Lâm Đinh Hương châm chọc :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-140.html.]
"Em nhổ ! Con đàn bà nhất định loại lành gì, bằng thể tìm đàn ông kết hôn để lên giường chứ?
Xem như em hiểu , một nhà một cửa, là cá mè một lứa.”
Vương Quý như thế thì vui.
“Nói cho nhé Vương Quý, sẽ hầu hạ cô ."
Nói xong, Lâm Đinh Hương hừ lạnh một tiếng, lấy đứa nhỏ từ trong tay Vương Quý.
Sớm nhà họ Vương lắm chuyện khốn nạn thế thì cô gả tới đây.
Thẩm Lan Đình vốn định đưa đồ đến nhà máy của Vương Mai, hỏi mới chiều nay Vương Mai tới do bệnh.
Hiện giờ trong nhà máy còn thiếu sản lượng của sáu cửa hàng bách hóa, Vương Mai giám đốc, hai ngày nay theo đẩy nhanh tốc độ thường xuyên bữa đói bữa no, lòng tràn đầy nhiệt huyết.
Sáng nay cô liền cảm giác đầu óc hỗn loạn, cũng còn sức lực, thật vất vả mới cố gắng chống đỡ cho tới trưa.
Thấy môi Vương Mai tái nhợt, tới mở cửa cũng lảo đảo, Thẩm Lan Đình khẽ cau mày.
Anh đặt túi lớn túi nhỏ xuống, đưa tay đỡ cô đến giường.
Bàn tay lạnh của sờ trán Vương Mai, xác nhận cô nóng mới thở phào nhẹ nhõm.
Mũi đầy mùi bồ kết nhàn nhạt quần áo đàn ông, tươi mát, Vương Mai nhịn khẽ hít một .
“Đã uống thuốc ."
Vương Mai thấy sốt ruột thì chậm rãi mở miệng.
Sau khi Thẩm Lan Đình Vương Mai còn ăn cơm liền lấy tổ yến từ trong túi phòng bếp.
Phòng của Vương Mai trang trí ấm áp và tinh xảo, giống căn phòng đơn giản lạnh lẽo của , cho trong phòng liền cảm thấy hết sức thoải mái.
Chỉ chốc lát liền bưng tới một chén cho Vương Mai uống, trong tổ yến Thẩm Lan Đình bỏ mấy viên đường phèn, trong miệng vốn vô vị lập tức lan tràn sự ngọt ngào.
Đợi Vương Mai uống xong, Thẩm Lan Đình dọn dẹp sạch sẽ bát đũa, bóng đèn hỏng trong nhà.
Vương Mai bóng dáng bận rộn trong phòng, trong lòng khỏi nổi lên gợn sóng.
Kiếp cô thật sự quá khổ, một đàn ông nào săn sóc cô như thế, càng miễn bàn Thẩm Lan Đình vốn là cô động lòng.