[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:24:01
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

----

 

" khổ sở lo liệu cái nhà , kết quả phát hiện loạn quan hệ nam nữ với phụ nữ khác, còn lớn bụng, đương nhiên thể nhẫn nhịn .

 

Người đàn ông như ly hôn, còn giữ ăn tết !"

 

"Sao nào, bây giờ xã hội cũ nữa, còn nuôi một tiểu tam ?"

 

Vương Mai châm chọc nhếch khóe miệng.

 

"Bây giờ là xã hội mới, chú trọng hôn nhân tự nguyện, may nhờ lãnh đạo cấp thấy tình cảnh của , cưỡng chế giải trừ quan hệ hôn nhân cho."

 

Mọi thấy Vương Mai chịu uất ức, đoạn phát biểu thống khoái , nội tâm khỏi sảng khoái, cảm thấy nên là như thế, con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn !

 

Sức lực bàn tay áp chế hai con họ của nhân viên bảo vệ bất giác gia tăng, hai hẹn mà cùng phát tiếng kêu thảm thiết.

 

“Sau khi ly hôn, trong tay tiền mới nghĩ đến sự nghiệp.

 

Tất cả tiền kiếm đều là tự tích góp từng chút một, những chuyện phụ nữ trong viện gia quyến đều thể chứng cho , nhà máy mở cũng nhờ cửa hàng bách hóa ủng hộ.”

 

“Có liên quan gì đến các chứ? còn tìm các tính sổ, các cắn một cái.”

 

Vương Mai:

 

"Vương Cương, chuyện tối hôm là do đúng ?"

 

Vương Cương là một kẻ chỉ cái mã, nãy ở mặt nhiều như còn dám thả một cái rắm.

 

Vương Mai chán ghét mặt đối phương từ từ trở nên trắng bệch.

 

“Cô đừng đổ oan cho khác, ."

 

Vương Cương thốt .

 

Vương Mai lạnh vài tiếng.

 

"Tối hôm đột nhiên nửa đêm đập cửa sổ phòng , may mà giường gần đó, nếu sớm ngộ thương .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-137.html.]

“Nếu thì hoảng hốt cái gì, thể run rẩy cái gì? Cũng sợ cho , lúc chạy trốn trưởng khoa Lý thấy mặt , nếu sẽ chất vấn chứng cứ."

 

Vương Mai mặt đỏ tim đập dối, khiến Vương Cương tự loạn trận tuyến.

 

Nhìn thấy Vương Cương trừng mắt, phản bác.

 

Vương Mai mắng Vương Cương một trận, bảo đến phân xử.

 

"Nếu thương cũng , nhưng nhà máy mới tuyển nhân viên, tất cả đều đang chuẩn phát triển.

 

Vương Cương, cố ý để cho chúng sống , phá hoại sự phát triển của thị trấn chúng !"

 

“Thị trấn của chúng chỉ một nhà máy thép hai mươi mấy năm nhà máy mới, cho nên mở một nhà máy để thị trấn phát triển, để nhiều cơ hội việc hơn.

 

Để mở nhà máy, đầu tư bộ tiền cũng , quan tâm.

 

Không ngờ, vì thể thấy sống lấy mạng của .”

 

Chuyện Vương Cương hại vạch trần, căm thù đến tận xương tuỷ.

 

Giám đốc Vương hào phóng như thế vì cống hiến cho thị trấn, nhưng hết tới khác bắt nạt cô.

 

Một bác gái trong đó nhịn đầu tiên, lên ánh mắt , bạt tai tát hai một một cái.

 

Con trai bác thật vất vả mới cương vị công tác, tương lai sẽ việc cùng giám đốc Vương, thể khác quấy nhiễu .

 

Hoàng Như và Vương Cương run lẩy bẩy vây tấn công, rốt cục nhịn bật .

 

Lãnh đạo thị trấn tới mặt hai , trầm mặt hỏi.

 

"Các thuộc đại đội nào!"

 

"Lần đại đội trưởng của các đến thị trấn họp, sẽ công khai phê bình hai ."

 

“Nếu huyện thành thì mau cút về đại đội, kiếm công ăn việc , sức vì quốc gia.

 

Nếu còn để cho thấy các tới thị trấn bắt nạt giám đốc Vương thì về các cần thị trấn nữa, đỡ mất mặt hổ.

 

Chờ một lát, hai theo , tự đưa các trở về.”

 

Loading...