----
Bên ngoài ánh nắng , nhân viên trực ban nhà máy thép híp mắt ngáp một cái, cầm lấy ly nước bàn chuẩn uống ngụm nước để lấy tinh thần.
Lúc một bóng đang trong nhà máy, nhân viên trực ban trong nháy mắt tỉnh táo dậy, tiến lên ngăn cản Vương Cương cho đối phương .
Đùa ! Vương Cương quan hệ nam nữ bất chính nhà máy điểm danh phê bình, hơn nữa còn đặc biệt dặn dò loại như thể cho , để ảnh hưởng đến bầu khí trong nhà máy.
Vương Cương chặn ở ngoài cửa, mặc cho khẩn cầu như thế nào cũng thể , còn dễ dàng, trở ngại như lúc nữa.
Thấy với nhân viên trực ban như nước đổ lá khoai, Vương Cương cắn răng đến mức tiếng kẽo kẹt, nhớ tới thời điểm chuyện gì xảy với , mỗi khi tan tầm đối phương đều sẽ thiết chào hỏi, thật sự là hổ xuống đồng bằng chó bắt nạt.
Cuối cùng chỉ thể gào thét tại chỗ.
Thấy tiếng chửi rủa của Vương Cương đưa tới nhiều vây xem, nhân viên trực ban ghét bỏ nhíu mày.
Sợ sự tình ảnh hưởng , chỉ thể nhanh chóng gọi Thẩm Lan Đình .
“Chủ nhiệm, đại nhân đại lượng đừng so đo với một bà già, mắt bà mờ .”
“Anh giỏi giang như , gia thế như thế thể nào để ý tới phụ nữ đê tiện Vương Mai , chịu thiệt nên trong lòng vui cũng là chuyện đương nhiên.”
“Nói xong ? "
Thẩm Lan Đình ấn ấn mi tâm, đối phương cứ huyên thuyên lải nhải, quả thực chút ồn ào.
“Chủ nhiệm lúc nào cũng giản dị dễ gần, đối với cấp cũng , nên mới tới van cầu , hơn một trăm tệ thật sự lấy .”
" lặp nữa, khi nào trả tiền công an mới thả , như là cho rằng mắt kính của hư một cách vô ích là đáng đời ?"
Hình tượng Thẩm Lan Đình ở trong nhà máy vẫn luôn tao nhã lịch sự, trong lúc chuyện lúc nào cũng mang theo nụ nhàn nhạt.
Vương Cương cảm thấy, thế dễ chuyện, thử thăm dò :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-124.html.]
"Không thì cùng xưởng trưởng thương lượng với , cho thêm một cơ hội trở về nhà máy việc lấy công chuộc tội, tiền mới thể trả, chủ nhiệm thấy đúng ?
Chủ nhiệm nếu cứu phen , cho dù cái mạng của , cũng cho .”
Có thể bản lĩnh để việc chỉ xưởng trưởng và mặt, Vương Cương mặt dày mở miệng.
“Bây giờ phụ nữ bức đến còn đường để nữa …”
Ánh mắt Thẩm Lan Đình u ám, giọng chút phiền não.
"Anh thật là vô liêm sỉ, dựa cái gì cho rằng sẽ giúp ?"
“ bây giờ một xu dính túi, cũng thể để ruột ở đồn cảnh sát, hiểu cho .”
Thẩm Lan Đình nâng cổ tay lên đồng hồ, lạnh nhạt .
"Bây giờ hiểu cho dù chỉ là một chút, một đàn ông như thật kém cỏi! đây gặp thật quá lãng phí thời gian.”
"Mời , bây giờ còn là nhân viên của nhà máy thép nữa, nếu còn như thì đừng trách mời của phòng bảo vệ."
Nói xong, Thẩm Lan Đình hiệu cho đối phương rời , Vương Cương ở cửa la lối om sòm thật sự ảnh hưởng đến nhà máy.
Vương Cương rầm một tiếng quỳ xuống, thể diện cái gì cũng cần, quỳ mặt đất dập đầu nhận tội với Thẩm Lan Đình.
"Anh nhất định giúp một tay!"
Thẩm Lan Đình chọc tức nở nụ .
"Mời rời ! Đi ngoài.”
Anh quan tâm tới khổ nhục kế của Vương Cương, bảo nhân viên trực ban thông báo cho của phòng bảo vệ tới.
Thẩm Lan Đình mặt biến sắc cảnh cáo: "Nếu còn rời , của phòng bảo vệ sẽ đưa cục cảnh sát.”
Vương Cương vốn dĩ còn coi thường, nhưng thấy năm sáu tới, liền thể lấy lòng .