----
Cho dù đó chủ nhiệm Thẩm bởi vì lời khó , xin Vương Mai, nhưng trong lòng Vương Mai cũng nghẹn một .
Nếu cô thật sự một tia rung động, cô thể hề cảm giác, nhưng đối phương đ.â.m trúng tâm sự của cô.
Để bộ những suy nghĩ qua một bên, Vương Mai quyết định chuyên tâm bận rộn sự nghiệp, một mạnh mẽ phấn đấu mới coi thường.
Vương Mai bắt đầu tiếp tục vật liệu, chỉ dây buộc tóc thì đủ để chống đỡ bộ nhà máy hoạt động, cô bắt đầu thương lượng mua những thứ cần thiết để hạt châu.
Nguyên liệu thô của hạt châu tự chế cần bắt tay , Vương Mai tạm thời gấp gáp, cũng quên sạch chuyện Vương Cương thả .
Vương Cương thả ngoài tái hòa nhập cộng đồng, lúc mặt của còn cái khí thế hung hăng càn quấy như đó nữa, cả giống như là chó dữ nhổ răng, uể oải một chút phấn chấn nào.
Trước khi , đến thăm Tiền Linh, tóm con của đối phương là của .
Bởi vì Tiền Linh là phụ nữ thai, các công an đặc biệt săn sóc, khí sắc cũng khỏe mạnh. Sau khi thấy Vương Cương, cô lập tức nhào tới, "Anh Cương, cuối cùng em cũng gặp .”
Thấy ánh mắt Vương Cương tối tăm còn thắm thiết như ngày xưa, trong lòng Tiền Linh giật , sợ đối phương vì chuyện bắt mà oán giận cô .
Cô ngượng ngùng , cầm tay Vương Cương đặt lên bụng .
"Anh Cương Tử, chào con chúng một tiếng .”
Bụng Tiền Linh bao nhiêu tháng, nên khi sờ lên chẳng cảm nhận gì. Thế nhưng nỗi oán hận của Vương Cương tiêu tan ít nhiều, cho cùng, bắt đều là của Vương Mai.
Vương Cương thông qua Tiền Linh mới bởi vì giúp báo thù nên cũng bắt đến cục cảnh sát, lập tức nổi điên lên, nắm chặt nắm đấm, hận thể lập tức ngoài trả thù phụ nữ đê tiện .
Anh bắt tới nơi để cải tạo, bất kỳ ai đến hỏi thăm sức khỏe, một lòng chỉ giấu nhẹm chuyện với ở quê nhà, cuối cùng chẳng những giấu giếm , ngược ruột còn bắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-123.html.]
Bên , Vương Cương lành với công an, thành công xin cơ hội thăm Hoàng Như.
Mới , Hoàng Như kéo tay rống lên, nước mắt nước mũi chảy tùm lum, trăm triệu cũng ngờ con trai bắt cục cảnh sát, xảy chuyện như , về nên về thôn như thế nào?
Khi Vương Cương hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy , Hoàng Như hùng hổ đem chuyện của Vương Mai và Thẩm Lan Đình cho Vương Cương.
Vương Cương nhíu mày, một lời khó hết lên.
"Mẹ, mắt mờ , là chủ nhiệm kỹ thuật du học từ nước ngoài trở về, thể để mắt đến phụ nữ nông thôn kết hôn.
Mẹ đắc tội với , con nên gì với đây!"
"Kính của giá bao nhiêu?"
“Hơn một trăm năm mươi tệ.”
“Con còn công việc nữa, nhà cũng lấy mất . Cương Tử, con thật sự trở về ruộng ư, từ nhỏ con từng việc đồng áng, chịu nổi khổ sở .”
“Con trở về cầu xin xưởng trưởng thử xem , con tin con ở nhà máy nhiều năm như , lẽ nể tình chút tình cảm .”
Vương Cương lúc tuy rằng tự vô vọng, nhưng vẫn con vịt c.h.ế.t mạnh miệng .
Nói xong, nắm đ.ấ.m của nặng nề nện tường bên cạnh.
Vương Mai chẳng những cho cơ hội để thăng chức, hiện tại bộ phòng việc đều còn một mống.
Hoàng Như đau lòng lấy tay Vương Cương xuống, bà là một bà già nông thôn, để cho bà lóc om sòm, lăn lộn mắng chửi thì , chứ bây giờ thật sự cách nào, hùng hùng hổ hổ :
"Vương Mai trời đánh, bà đây ban đầu nên mua cô .”
Điều quan trong nhất lúc là bảo lãnh cho Hoàng Như ngoài, bà bồi thường tiền mới thể ngoài.