[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:22:40
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

----

 

Hứa Nhất Ngưng đầy chế giễu Vương Mai.

 

“Xem cô và bọn họ cũng cá mè một lứa cả.”

 

ngắc ngứ mà một cái:

 

“Sao cô lăn lộn tới bộ dạng thế chứ! Cái loại phụ nữ đàn ông vứt bỏ đúng thật khác biệt nha!

 

Ôi chao cô cố sử dụng mánh khóe để đám ở khu tập thể ăn theo cô, hạng gian trá thật đấy, sớm muộn gì bọn họ sẽ hối hận thôi!"

 

Vương Mai đưa tay trực tiếp tát đối phương một cái:

 

"Thật xin nha, một con ruồi cứ thế kêu ong ong ngừng bên tai , nhịn nổi.”

 

Hứa Nhất Ngưng ôm mặt, thể tin :

 

" là phụ nữ thai đó, cô dám đánh chứ?”

 

Vương Mai khoanh tay lên n.g.ự.c :

 

"Phụ nữ thai thì , nếu cô còn dám chạy tới chọc tức , cẩn thận con của cô sinh đấy."

 

xong câu , hung tợn trừng mắt Hứa Nhất Ngưng.

 

Trước đó vì bận kiếm tiền nên thời gian tới báo thù Hứa Nhất Ngưng, mà cô chủ động tìm tới cửa.

 

Hứa Nhất Ngưng ôm bụng lui về phía , trong lòng tức giận ứa gan, vốn cho rằng, Vương Mai khi lời của sẽ hổ vô cùng, nghĩ tới đối phương tuyệt quan tâm.

 

tức giận lớn mà kêu gào: "Có đánh đập phụ nữ thai , phụ nữ như cô thật táng tận lương tâm..."

 

Hứa Nhất Ngưng còn hét xong Vương Mai lấy tay chặn miệng .

 

Khi đối phương sắp thở nổi mới chậm rãi buông , đó lau tay lên quần áo đối phương tỏ vẻ ghét bỏ.

 

dựa sức lao động của kiếm tiền thì gì mà đắn mới chả đắn chứ?"

 

Vương Mai bước lên vỗ vỗ bả vai Hứa Nhất Ngưng:

 

“Cô ở đây phán xét , hỏi cô một câu, bánh ngô ăn kèm dưa muối ngon ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-114.html.]

 

lướt qua dáng gầy gò của Hứa Nhất Ngưng, đầy ẩn ý :

 

"Xem cô sống cũng lắm nhỉ, cô xem nếu để nhà cô nghèo đến mức còn gì để ăn như thế, nhất định sẽ điên mất!”

 

Lưng Hứa Nhất Ngưng phát lạnh.

 

Quá sợ hãi :

 

"Cô...... ?

 

Vương Mai nở nụ , cô thật đúng là quá hiểu cái tính cách của Hứa Nhất Ngưng.

 

Huống hồ cô từng thím Tiết , nhà bọn họ mỗi đều chờ khác nấu ăn xong mới tới phòng bếp nên khó đoán .

 

Lúc bớt chút thời gian, Vương Mai đến cửa hàng đồ gia dụng đưa bản vẽ tự nghiên cứu cho thợ mộc.

 

Cô nhớ tới đồ nội thất bằng da của , sử dụng da thuộc kết hợp với gỗ đề , khi chỉ thoải mái, mà còn mã.

 

Trước giờ thợ mộc chuyên về đồ gỗ, nên khi thấy bản vẽ, ánh mắt của tỏa sáng, tuy rằng da thuộc rẻ, nhưng vẫn góp một tay.

 

Thấy đối phương lay động , Vương Mai mỉm :

 

"Chỉ cần thì nhất định lỗ , cốt là xem nỡ bỏ chi phí thôi.”

 

Lời của cô tràn ngập sự khẳng định khiến cho nhịn tin phục.

 

Một nữa, thợ mộc cảm thấy bản tìm thấy một đối tác tài năng, và hai bắt đầu thương lượng về việc đồ nội thất bằng da.

 

Lúc gần , thợ mộc lấy một phần tiền thuộc về Vương Mai đưa cho cô:

 

 "Gần đây khá nhiều khách hàng, kiếm nhiều hơn so với .”

 

Vương Mai sờ sờ phong bì tiền trong tay, nó dày, ít.

 

Học trò thấy Vương Mai rời , ân cần bưng rót nước cho thợ mộc, bất bình :

 

"Sư phụ, cô chỉ là một phụ nữ, thầy coi trọng cô như thế gì, theo con thấy tất cả đều là do tay nghề của thầy thôi.”

 

Thợ mộc bên hưởng thụ sự hầu hạ đồ :

 

"Con quá thiển cận, cứ học cho .”

 

Loading...