[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:22:35
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

----

 

Anh ăn nửa miếng bánh ngô, đó liền buông đũa xuống.

 

Niệm tình Hứa Nhất Ngưng đang mang thai, cố để cho đối phương một nửa bánh ngô để cô ăn cho no.

 

Hứa Nhất Ngưng rống giận cho một trận như , tức giận giậm chân qua , thấy đối phương rời dám ngăn cản, chỉ thể chảy nước mắt gặm bánh ngô mặt đen khô cứng.

 

Nghĩ đến cua gạch Vương Mai , oán hận chửi rủa trách mắng.

 

Ngày tháng trôi qua, nhanh đến ngày lấy hàng, sáng sớm Vương Mai tìm đến hai cùng đến xưởng in lấy hàng.

 

Đợi vất vả lắm mới vận chuyển mấy cái bao tải từ xe buýt xuống xong, Vương Mai thở hồng hộc.

 

Trở nhà thím Tiết mở bao tải , hoa văn màu sắc sặc sỡ khiến cho ai nấy đều sáng cả mắt, nhao nhao tới cẩn thận lấy ngắm nghía.

 

“Hoa nhí quá.”

 

“Đường ô van thật tệ.”

 

……

 

Hàng đến nghĩa là thể khởi công, năm chiếc máy may lực việc, bắt đầu sản xuất dây buộc tóc.

 

Điểm khi máy may là đây, một ngày liền ba trăm dây buộc lớn, đây mới chỉ là lượng sản phẩm của một ngày.

 

Tới đây cô khẳng định suy nghĩ của là chính xác, một dây buộc tóc bán tám hào, trừ phí tổn vải vóc cùng dây chun bên trong thì một ngày kiếm hơn một trăm đồng, nghĩ đến đây trong lòng Vương Mai sôi sùng sục.

 

Dùng vải may thành vòng dây buộc tóc dễ , kiểu như chỉ cần là con thì đều may.

 

Nhân lúc bây giờ còn ai cạnh tranh, Vương Mai bảo các cô tăng gia sản xuất.

 

Cứ tiếp tục như , giấc mộng nhà máy của Vương Mai trong tầm tay!

 

Làm nhiều dây buộc lớn, khi bán hết ở ngõ nhỏ , Vương Mai bọn họ bắt đầu tìm địa điểm khác, như thế thật sự chút phiền toái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-109.html.]

Vương Mai quyết định một con đường tiêu thụ cố định, cô đưa mắt nhắm cửa hàng bách hóa.

 

Cửa hàng bách hóa là nơi thường xuyên đến, bên trong nhiều đồ lặt vặt, lượng cũng lớn.

 

Mặc dù cũng kiểu bày sạp giống như cô, nhưng hiện tại đại đa đều khá xem thường chuyện bày sạp, ngược họ thói quen thích tiêu tiền ở mấy nơi như cửa hàng bách hóa.

 

Nếu thể thuyết phục nhân viên tiếp thị của cửa hàng bách hóa bày đồ trang sức ở bên trong để bán thì cô cũng cần gọi sớm về khuya để tìm nơi bày sạp nữa.

 

Nghĩ như thế, Vương Mai dành chút thời gian cứ mỗi loại trang sức cầm một cái lên đường tới cửa hàng bách hóa.

 

tới mặt một nhân viên bán hàng diện mạo hiền lành, cong khóe miệng đối phương:

 

"Đồng chí, tìm nhân viên mua sắm của cửa hàng bách hóa bên cô.”

 

Nhân viên bán hàng Vương Mai, thật ngờ đối phương đưa yêu cầu :

 

"Cô tìm việc gì ạ? Anh phụ trách tiếp thị ở đây.”

 

Vương Mai lấy từ trong túi một cái kẹp tóc trân châu đưa cho đối phương:

 

" về đồ trang sức, xem thể đem đồ trang sức sản xuất đặt ở trong cửa hàng bách hóa , đây là , cô xem..."

 

Nhân viên bán hàng kẹp tóc trân châu trong tay, khi cầm một cái liền nỡ buông tay.

 

Túi vải của Vương Mai , nhân viên bán hàng chỉ lướt qua liền dừng , khỏi giật , dây buộc tóc thật quá, còn hơn so với mấy cái bán trong cửa hàng của các cô.

 

Nhìn thấy nhân viên bán hàng như thế, khóe miệng Vương Mai nhếch lên, cô lấy dây buộc hoa hồng từ trong túi , :

 

"Dây buộc hoa hồng bình thường bán giá một tệ rưỡi, nếu cô giúp việc , tặng miễn phí cho cô ?"

 

Được món hời ai mà chứ?

 

Trong ánh mắt nhân viên bán hàng rõ ràng xuất hiện sự lưỡng lự.

 

Vương Mai : " thấy dây buộc hoa hồng hợp với cô, cô mà buộc lên nhất định xinh .”

 

Không phụ nữ nào thể cưỡng mấy thứ cả và bán hàng cũng ngoại lệ.

 

Loading...