70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 94: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 03:39:50
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

... miệng chạm miệng...” Lương Quân Cường lí nhí. Nói đến chuyện , thôn quê như từng trải qua, thấy Lương Thanh Thanh thẳng thắn như , càng ngại mở miệng.

Thấy bộ dạng lúng túng của hai, Lương Thanh Thanh nhịn bật : “Lúc cứu thì còn để ý mấy chuyện đó gì, cũng thật sự hôn môi .”

Hôn môi ? Cô từng nghĩ theo hướng đó.

thời đại vẫn khá khắt khe với việc nam nữ tiếp xúc thể. Ở nơi công cộng hô hấp nhân tạo cho Phạm Diễn Hành, trong mắt , chẳng là miệng kề miệng ? Ai họ sẽ nghĩ gì, ngay cả hai còn ngại như , huống chi ngoài.

Xem chuyện , danh tiếng vốn chẳng gì của cô trong thôn thể nào cũng đẩy xuống đáy thêm nữa.

Chưa kể... chuyện khác nào buộc cô với Phạm Diễn Hành một chỗ? Sau trong thôn thấy Phạm Diễn Hành thì nhớ đến cô, mà thấy cô thì cũng nhớ đến Phạm Diễn Hành.

Không , nhỡ Phạm Diễn Hành tưởng cô cố tình, lợi dụng lúc hôn mê để chiếm tiện nghi thì ...

Nghĩ tới đây, Lương Thanh Thanh c.ắ.n mạnh một miếng khoai lang, nhưng nghĩ, dù cô cũng là cứu mạng , trông cũng loại vong ân bội nghĩa, chắc đến nỗi xem lòng của cô như bụng kẻ .

Kệ . Giờ quan trọng là chờ Phạm Diễn Hành tỉnh , mấy chuyện khác để !

" , là cứu ! Cứu đó!" Lương Quân Cường gật đầu lia lịa. Em gái hô hấp nhân tạo là để cứu , còn nghĩ mấy chuyện linh tinh gì chứ. Anh là trai, bảo vệ em . Sau ai trong thôn dám lấy chuyện mà đàm tiếu, đừng trách khách sáo.

Nói , hai em tập trung ăn cơm, ai gì thêm, bầu khí trong phòng bệnh lặng hẳn .

Ăn no uống đủ, Lương Thanh Thanh bắt đầu thấy buồn ngủ, liền tựa tường nhắm mắt . Lương Quân Cường thấy em ngủ thì dám phiền, chỉ lặng lẽ trông chừng Phạm Diễn Hành. Một lúc , nhịn ngáp mấy cái, nhưng vẫn cố ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-94-a.html.]

Gần tối, Lương Thanh Thanh lạnh cho tỉnh giấc, mở mắt thấy cả đau nhức. Cô hít hít mũi, nhíu mày, chậm rãi đưa tay tê dại lên xoa trán, nghĩ thầm: Chẳng lẽ cảm ?

Cũng thôi, dầm mưa lâu như , quần áo ướt nhẹp chẳng thèm , ngủ trong nhà với bộ dạng nửa ướt nửa khô cả đêm...

Cô đưa tay lên trán thử nhiệt độ, thấy nóng lắm mới yên tâm. Giờ mà ốm thì thật đúng lúc.

Ngẩng đầu sang, thấy Lương Quân Cường đang ngủ gà ngủ gật bên tường, mí mắt díp , chân co chân duỗi, buồn thương. Cô dậy tới bên : "Anh hai, xuống ngủ một lát , để em trông Diễn Hành."

Lương Quân Cường lắc đầu: “Anh trông là , em út ngủ thêm .”

“Anh còn bày đặt sĩ diện cái gì nữa? Mau ngủ , em lâu mỏi nhừ cả , dậy vận động một chút cũng .” Vừa xoa cổ.

Thấy , Lương Quân Cường do dự vài giây gật đầu. Anh đúng là gắng nổi nữa .

chỉ mới chợp mắt một lúc thì tiếng kêu thất thanh — Phạm Diễn Hành tỉnh !

“Bác sĩ, bác sĩ, bệnh nhân tỉnh !”

Sau một hồi ồn ào, phòng bệnh yên tĩnh trở . Lương Thanh Thanh và Lương Quân Cường hai bên giường bệnh, đôi mắt phượng giống hệt chằm chằm Phạm Diễn Hành, lo chỉ một giây ngất .

... uống nước.” Phạm Diễn Hành cố gắng nuốt nước miếng, cẩn thận cất lời. đợi vài giây thấy ai động đậy, nhíu mày, môi khô rát, định cử động thì phát hiện cả chẳng còn chút sức lực nào. Đành cất tiếng nữa: “ uống nước, ?”

Loading...