...sẽ tranh thủ xong việc chạy ruộng xem tình hình của cô thế nào.
“Ừ, sáng nay vội quá, quên mất chuyện . Tiện giờ mang qua cho Diễn Hành.”
Quả nhiên là đồ của Phạm Diễn Hành.
Lương Thanh Thanh buông khăn mặt xuống, bước nhanh gần Lương Quân Cường, mặt tỉnh bơ như , : “ bảo vườn rau xem mà?”
“Bao giờ? Sao với ?” Lương Quân Cường nhíu mày, theo phản xạ định gọi trong bếp. Thấy , Lương Thanh Thanh giật , vội chen lời: “Mẹ dặn em bảo với , mà em quên mất. Anh hai, giờ nhanh , lát nữa mắng em c.h.ế.t.”
Mắng em thì mắng, cuối cùng mắng vẫn là thôi.
Lương Quân Cường do dự tập tài liệu trong tay, sang về phía nhà bếp, nhất thời .
Thấy còn chần chừ, Lương Thanh Thanh vội thêm: “Anh hai, đừng lề mề nữa, đang rán cá bống trong đấy. Anh mà về muộn, bỏ lỡ bữa cơm, coi chừng mắng te tua.”
Phạm gia một luật bất thành văn: trừ khi bất khả kháng, cả nhà đủ mặt mới ăn cơm. Vắng một cũng . Ai cũng vất vả cả ngày, đến giờ ăn mà chờ vì một đến muộn, mắng là còn nhẹ.
“Bảo thơm thế.” Lương Quân Cường nuốt nước miếng, càng thêm lưỡng lự: “Hôm nay Diễn Hành đến tìm sớm thế, chắc nhớ nhà lắm, cũng tiện để chờ lâu.”
Vừa , Lương Thanh Thanh lập tức : “Vậy để em mang đồ đến cho , vườn rau .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-59-a.html.]
“Chuyện ...” Lương Quân Cường phần d.a.o động.
“Chỉ là mang đồ thôi mà, chuyện nhỏ em còn chắc?” Lương Thanh Thanh chống nạnh, hai má phồng lên, trông vẻ "hổ báo".
“Thế cũng , phiền em nhé.” Vừa sợ Lương Thanh Thanh nổi giận, nghĩ đến món cá bống rán, Lương Quân Cường c.ắ.n răng đưa tập tài liệu cho cô, dặn: “Diễn Hành thích khác tự tiện đụng đồ của , em đừng tò mò mà mở xem đấy.”
“Em trông giống loại bất lịch sự thế ?” Lương Thanh Thanh liếc một cái, ôm chặt tập tài liệu lòng, âm thầm ghi nhớ nguyên tắc của Phạm Diễn Hành.
“...” Lương Quân Cường gì, nhưng ánh mắt rõ ràng là đang chê bai.
Dựa danh tiếng "lẫy lừng" của nguyên chủ, Lương Thanh Thanh cũng chẳng dám cãi , chỉ hừ nhẹ một tiếng: “Hôm nay em tâm trạng , thèm chấp .”
Nói , cô còn kịp lấy nón chạy thẳng khỏi cổng.
Nhờ nguyên chủ từng theo đuổi Tô Tân Xuyên, cơ thể thuộc đường đến khu thanh niên trí thức như lòng bàn tay, cần cô nhớ gì nhiều, bản tự động tìm lối tắt gần nhất.
Khu thanh niên trí thức ở phía tây thôn, ban đầu là mấy căn nhà tạm bằng gỗ và cỏ tranh dân làng dựng lên. Vì lâu ngày sửa chữa nên qua tạm bợ, cảm giác chỉ cần một trận gió lớn là sẽ đổ sập. hiện tại điều kiện eo hẹp, dân làng còn sống chật vật, lấy tiền mà sửa chữa cho mấy " ngoài" , nên chỉ thể ở tạm như .
Khu đất lớn, chia hai dãy nhà dành riêng cho nam và nữ. Trừ nhà bếp, ký túc xá và nhà vệ sinh đều riêng biệt, phép qua . Cửa sân và cửa phòng thường xuyên khóa chặt để phòng ngừa đám thanh niên trí thức vì buồn chán mà chuyện bậy bạ.
Lương Thanh Thanh đến cổng khu nhà nam, thò đầu . giờ cơm, mùi thơm từ phía nhà bếp bay , cần đoán cũng là con rắn do Phạm Diễn Hành và Tô Tân Xuyên cùng bắt xử lý triệt để.