70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 40: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 02:36:42
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

giúp cầm đồ, Lương Thanh Thanh cầu còn . Hai tay rảnh rang, cô liền thuận tay nắm lấy Tùng Tử. Ban đầu thằng bé còn hổ trốn , giãy giụa mãi , đành khẽ khàng đưa bàn tay mũm mĩm nắm lấy tay cô.

Tùng T.ử lén ngẩng đầu cô út, trong lòng thầm nghĩ: Tay cô út mềm thật, cô út thơm quá, cô út xinh quá…

“Sao hai ở đây?” Trông bộ dạng như cố ý đợi cô .

“Trời sắp tối, yên tâm nên bảo đón em, Tùng T.ử thấy, nó lóc đòi cùng.” Lương Thư Cường như nhớ cảnh Tùng T.ử nhõng nhẽo, khoé miệng bất giác cong lên.

“Con !” Bị cha vạch trần chuyện hổ, cả khuôn mặt bánh bao của Tùng T.ử đỏ bừng.

Lương Thanh Thanh chọc bật , trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp — khác quan tâm, lo lắng cho thật sự .

“Em thành phố dạo một vòng mới về.”

“Đi dạo cũng , tâm trạng thoải mái hơn, nghĩ thông suốt vài chuyện thì càng . Anh mừng cho em.”

Rõ ràng là Mã Tú Chi dặn dò trong nhà về “chuyện thất tình” của cô. Nếu thì với tính cách của Lương Thư Cường, thể những lời dịu dàng đến ?

Nghe , Lương Thanh Thanh chỉ gượng, đáp.

May mà Lương Thư Cường nhiều. Trên đường về nhà, cô và Tùng T.ử chơi đùa là chính. Vừa đến cổng sân thì thấy Mã Tú Chi đang cho gà ăn, ánh mắt thỉnh thoảng liếc ngoài. Khi thấy bọn họ, rõ ràng bà thở phào nhẹ nhõm.

“Về ? Đợi bố con về từ vườn rau cả nhà ăn cơm.”

Nói xong, bà đầu hỏi: “Thanh Thanh, con thành phố chơi ở ?”

“Con chỉ dạo một chút thôi, chơi gì cả.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-40-a.html.]

Lương Thanh Thanh đưa túi cho Lương Thư Cường cầm nhà, còn thì bên cạnh Mã Tú Chi bà cho gà ăn.

Rau củ thối trộn với một ít khoai lang hỏng, nấu thành cháo loãng, đổ mảnh tre lớn cho gà ăn. Hai con gà mái thi mổ lấy mổ để.

Hai con gà mái là bảo bối của nhà họ Lương, dù ai đói cũng thể để gà đói.

Bây giờ thứ đều tập thể, mỗi nhà tối đa chỉ nuôi hai con gà, nuôi nhiều là . Mà nuôi cũng để thịt, mà là để lấy trứng.

Trứng gà là của quý, gom đủ lượng thể mang đến cửa hàng bách hóa huyện để đổi tiền — một trong ít nguồn thu nhập kinh tế của các gia đình nông thôn.

Nhìn một lúc thì Lương Học Dũng cũng từ vườn rau trở về.

Cả nhà quây quần bên bàn ăn trong bếp. Mã Tú Chi là lo việc bếp núc, phụ trách chia cơm. Hôm nay vẫn là cơm gạo lứt nấu với khoai tây như ngày. Mùi vị thì thể là ngon, nhưng ăn chắc bụng.

Món ăn gồm bí đao xào ớt, cà tím, và canh mướp đắng trứng.

Nói là canh trứng nhưng thực chỉ một quả trứng đ.á.n.h tan, thả nồi canh to, nếu kỹ thì chẳng thấy bóng dáng miếng trứng nào.

“Được , ăn cơm thôi.” Nhà họ Lương lệ phụ nữ bàn ăn. Vợ chồng cạnh , Lương Thanh Thanh lập gia đình nên cạnh Tùng Tử. Chiếc bàn vuông chật kín .

Bữa cơm bắt đầu, chỉ còn tiếng bát đũa chạm vang lên trong bếp.

Mọi việc cả ngày ruộng, cũng là vì bữa cơm nóng hổi, sum họp thế đây!

Lương Thanh Thanh ăn ít, dù đói thì cũng là đầu tiên đặt đũa xuống. Ăn xong, cô vội ngay mà chờ ăn gần xong mới chạy về phòng lấy túi bánh bông lan.

“Mọi đừng vội, con cái chia cho , mỗi một cái.” Từ sớm cô tính kỹ, tổng cộng mười cái bánh bông lan, lúc trưa ăn hai cái, còn đủ chia.

Loading...