70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 360: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:32:33
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, điều khiến bà vui nhất là chăm cháu. Vợ chồng trẻ đầu cha , tuổi đời còn trẻ, nếu gì sơ suất thì hối hận cũng chẳng kịp.

Vậy nên, bà – già dặn kinh nghiệm – trông nom mới yên tâm.

Người già sợ nhất là cho là vô dụng. Giờ con cháu cần đến bà, bảo vui?

Thế là cả nhà cùng lên tỉnh. Ban ngày, Phạm Diễn Hành và Lương Thanh Thanh ; bà Mã ở nhà trông cháu. Buổi tối, hai vợ chồng tự chăm con, nhưng khi bận việc vẫn nhờ đến bà.

Sau kỳ nghỉ sinh và Tết, Lương Thanh Thanh gần như cuồng với công việc. Nhất là khi cô và Điền Phong Xuân cùng tiếp nhận một dự án lớn – cô gần như ăn ngủ tại Cục, đến lúc cao điểm còn công tác dài ngày.

Phạm Diễn Hành cũng rảnh hơn. Cục Tài chính lúc nào cũng ngập việc. Riêng việc kiểm tra liệu thuế đủ bận rộn, kể còn đang ôn thi lấy chứng chỉ – ngày nào cũng cắm đầu học.

Hai chẳng còn thời gian phụ bà trông con, đành gọi điện nhờ Tiêu Kim Hoa và Khúc Ngạn Minh – hai nghỉ hưu, khá rảnh – đến giúp.

Chưa cần năn nỉ, mới gọi hôm , hôm hai ông bà mặt, bế cháu luôn .

Có các bậc cha hỗ trợ, Lương Thanh Thanh và Phạm Diễn Hành yên tâm lực cho sự nghiệp.

Thu sang, nửa năm cuồng, cuối cùng hai vợ chồng trẻ cũng thời gian rảnh rỗi cùng gia đình ăn một bữa cơm thật trọn vẹn.

________________________________________

Món ăn ở nhà hàng quốc doanh vẫn ngon như khi, vô cùng đầy đặn. Mọi ăn no căng bụng mới bắt đầu trò chuyện. Phạm Gia Dục giờ thể tự ghế trẻ em, tay cầm bình sữa chơi đùa, chỉ thỉnh thoảng cần lớn để ý một chút, còn thì chẳng khiến ai bận tâm cả ngày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-360-a.html.]

Đôi mắt đen láy lấp lánh, tràn ngập ánh tò mò. Bất cứ món đồ gì xung quanh cũng khiến bé thích thú, lúc thì đưa tay chụp lấy đồ chơi bàn, lúc sờ soạng quần áo của bên cạnh. Đôi tay mũm mĩm, đôi chân bụ bẫm, đáng yêu vô cùng.

Cậu bé trắng trẻo bụ bẫm, ngũ quan bắt đầu rõ nét, thể thấy rõ nét của cả bố lẫn . Mũi và miệng giống hệt Phạm Diễn Hành, còn hàng lông mày và đôi mắt thì khác Lương Thanh Thanh là mấy, xinh xắn như búp bê.

Quả thật đúng như Vương Hiểu Mai từng – con cháu nhà họ nhất định sẽ xinh .

Chỉ là… xinh quá ? Nhìn qua chẳng giống con trai chút nào.

Phạm Diễn Hành vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai, trong lòng khỏi lo lắng, nhưng nhớ đến lời Lương Thanh Thanh từng : Dù con lớn lên thế nào, thì vẫn là con của bọn họ. Nghĩ , cũng thấy yên lòng hơn.

Huống hồ trẻ con mỗi ngày một khác, ai mà thằng bé sẽ trổ mã ?

Phạm Gia Dục bố xoa mặt, tưởng là bố đang chơi đùa với , lập tức toe toét. Tiếng giòn tan như chuông bạc vang lên khiến ai nấy xung quanh đều ngoái , gương mặt cũng theo đó mà nở nụ trìu mến.

Ăn xong, cả nhà định dạo ven sông một lát về. Khi ngang qua bưu điện, thấy cửa tụ tập đông , ai nấy đều tỏ phấn khích, giống như tin gì đó chấn động.

Khúc Ngạn Minh thấy , lông mày khẽ động – chẳng lẽ chuyện kết luận?

Nghĩ , ông vội bảo Phạm Diễn Hành – lúc đó đang phía – đến xem thử chuyện gì.

Mọi đợi bên ngoài, vì còn bế theo trẻ con nên tiện chen đám đông.

Một lát , Phạm Diễn Hành chạy từ giữa đám đông, tay cầm mấy tờ báo, vẻ mặt kinh ngạc phấn khởi, giọng đầy hứng khởi vang lên:

Loading...