Sau sinh, vóc dáng cô dần hồi phục nhưng vẫn phần đầy đặn, nhất là vòng một, càng thêm mềm mại căng tròn.
Đã lâu gần gũi, chỉ cần một tia lửa nhỏ cũng đủ thiêu cháy cả thảo nguyên.
Diễn Hành đến thất thần, vội mặt chỗ khác, yết hầu trượt lên trượt xuống. Anh hít sâu một mới tạm thời bình cơn sóng ngầm, bước tới lấy củ khoai lang nướng ủ trong lòng , đến bên thùng rác bắt đầu bóc vỏ.
“Anh về ?”
Nghe tiếng động, Thanh Thanh chậm rãi ngẩng đầu. Thấy củ khoai tay , đôi mắt cô cong cong như vầng trăng non:
“Anh nướng đấy ?”
Mấy hôm , Khúc Thanh Anh từ tận Kinh Thị gửi về cả đống đồ ăn. Thanh Thanh bảo Diễn Hành mang biếu bên nhà ngoại một ít. Trước lúc , cô tiện miệng thèm khoai lang nướng, ngờ để tâm.
Diễn Hành gật đầu, tay vẫn thoăn thoắt. Chẳng bao lâu , củ khoai lang đen sì lột vỏ, để lộ phần thịt vàng ươm bên trong. Anh đặt nó bát sạch, rửa tay xong mới tới mép giường, cúi đầu con trai đang ăn ngon lành.
Khuôn mặt mũm mĩm trắng như đậu hũ non khiến chỉ c.ắ.n một miếng. Như cảm nhận ánh mắt bố, hàng mi dài khẽ rung, bé chậm rãi mở mắt, đôi đồng t.ử đen láy phản chiếu hình bóng Diễn Hành.
Cậu bé bố một lát, nhoẻn miệng , hai cánh tay mũm mĩm vươn đòi bế. Dạo gần đây, thằng bé bụ bẫm hẳn lên, tay chân trắng trẻo như khúc ngó sen, cực kỳ đáng yêu.
Diễn Hành nhíu mày:
“Đừng chiều quá, cho nó ăn ít thôi. Mới mấy hôm mà tăng hai cân .”
Nghe , Thanh Thanh cúi đầu con trai, bĩu môi phản bác:
“Tuổi là tuổi ăn tuổi lớn, gọi là béo ? Trẻ con trắng trẻo mũm mĩm mới đáng yêu chứ.”
Nói cô còn lầu bầu:
“Hơn nữa, nó b.ú thì em đau c.h.ế.t.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-358-a.html.]
Phòng yên tĩnh, hai gần , câu sót chữ nào lọt tai Diễn Hành. Anh theo phản xạ cúi đầu, ánh mắt rơi xuống... trắng, hồng...
Cơn ham đè nén như bùng lên trong nháy mắt.
“Để dỗ con ngủ, em tranh thủ ăn khoai lang lúc còn nóng .”
Anh vội cụp mắt, giấu ánh nóng rực trong đáy mắt, bế con trai từ lòng Thanh Thanh, tới chiếc nôi đặt ở góc phòng. Cậu bé mới b.ú no, dễ ngủ, chẳng tốn mấy công lim dim.
Thấy , Diễn Hành âm thầm thở phào, rón rén ...
“Ngủ ?”
Thanh Thanh nuốt miếng khoai lang, giọng khàn khàn cất lên. Mùi thơm ngọt ngào vẫn còn vương trong khí, kịp cảm nhận rõ thì bên cạnh cướp mất.
Chiếc lưỡi nóng bỏng thô bạo xâm nhập, khuấy đảo khoang miệng. Củ khoai kịp ăn hết tiện tay đặt lên bàn. Ngay đó, là những hành động cuồng nhiệt hơn nữa. Ga trải giường vò nát, khí nóng lên rõ rệt.
Đã lâu hai gần gũi, nên mỗi cái chạm đều khiến cả hai đỏ mặt, cơ thể rung động nhạy cảm.
Đặc biệt là khi đôi tay tìm đến nơi mềm mại ẩm ướt, cô nhịn bật thành tiếng, hai chân khép chặt, run rẩy gọi tên :
“Diễn Hành…”
“Không đang khó chịu ? Để giúp em.”
Không từ lúc nào, giọng khàn đặc. Đôi mắt sâu thẳm, ẩn chứa d.ụ.c vọng mãnh liệt, cô đầy mê hoặc. Thanh Thanh khẽ c.ắ.n môi, đôi chân thon dài vòng lưng , nửa đẩy nửa kéo.
Từ khoảnh khắc đó, thứ dần mất kiểm soát. Mùi sữa dịu nhẹ dần lấn át hương thơm của khoai lang trong phòng.
“Đừng cắn… hức… em xin mà…”
Cô ngửa đầu, khuôn mặt xinh đỏ bừng, đôi môi đỏ mọng in hằn dấu răng, ánh mắt ngấn lệ, giọng đứt quãng nửa cầu xin, nửa mời gọi khiến thể kìm nén.