70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 342: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hai ngày nữa bố sẽ về Kinh Thị, hôm đó chúng tiễn họ nhé.”

Phạm Diễn Hành nhớ , liền nhắc. Lương Thanh Thanh gật đầu:

“Mẹ em chuẩn nhiều đặc sản lắm, mai huyện thành, mang cho họ luôn.”

Lúc Phạm gia tới, mang theo đủ thứ. Mã Tú Chi vốn thích nợ ai điều gì, nên ngoài việc giúp lo hôn lễ, bà còn tranh thủ gom góp các đặc sản địa phương để gửi đáp lễ.

À còn nữa, bà quý cặp sinh đôi của Phạm Nhã Quân, đến mức chăm sóc từng li từng tí, thậm chí ngủ chung một đêm với hai đứa nhỏ, dáng vẻ như chỉ ôm về nuôi luôn.

Lần đó thấy , Lương Thanh Thanh lỡ trêu một câu, lập tức "gài" sinh cháu. Sau vụ đó, cô hoảng sợ dám linh tinh nữa. Sinh con ư?

Hiện tại cô định sinh, cũng cố tránh, cứ để thuận theo tự nhiên. Có thì sinh, thì đợi.

Về chuyện , cô từng hỏi Phạm Diễn Hành. Anh cũng nghĩ giống cô, thậm chí còn nếu cô sinh thì thôi – suy nghĩ tiến bộ đến mức khiến cô bất ngờ cảm động.

Chồng cô đúng là một đàn ông .

Cơm nước xong xuôi, đang trong kỳ nghỉ kết hôn, là vợ chồng son, cả hai chẳng buồn ngoài, chỉ ở trong phòng sách. Đó là những cuốn sách về các nhân vật lịch sử mà Lương Thanh Thanh yêu thích. Mỗi khi gặp đoạn nào thú vị, cô rúc lòng , nhõng nhẽo bắt kể cho điển tích và câu chuyện phía .

Anh hề tỏ khó chịu, ngược còn chiều theo sở thích của cô. May mắn là hầu hết các tình tiết đều nhớ đôi chút, khiến bầu khí trở nên gượng gạo. Chỉ là càng về , cách giữa hai càng lúc càng gần, cho đến khi môi chạm môi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-342-a.html.]

Nam nữ mới nếm trải dư vị ái tình, chẳng khác nào que củi khô gặp lửa đỏ, chỉ cần một tia là cháy bùng.

Phạm Diễn Hành vốn kiểu nho nhã gì cho cam, một khi động tình thì tấn công mạnh mẽ hề báo . Đôi môi dây dưa quấn quýt, khiến cô luống cuống lùi , nhưng đầu ngón tay thô ráp của nhẹ nhàng day gáy, chậm rãi vuốt ve. Rõ ràng dùng bao nhiêu sức, mà cô chẳng thể nào thoát , chỉ thể cam tâm tình nguyện đắm chìm trong cơn sóng triền miên bất tận.

“Nhắm mắt .”

Bờ môi mỏng in nhẹ lên hàng mi, âm thanh trầm khàn tràn từ mép môi mang theo sức hút c.h.ế.t , khiến cô tự chủ mà ngoan ngoãn theo. Chóp mũi chạm , thở rối loạn, gương mặt đỏ ửng che giấu vẻ thẹn thùng.

Y phục xộc xệch rơi xuống, lỏng lẻo vắt cánh tay. Mái tóc đen rối bời thả xuống từ bờ vai thơm, để lộ những dấu vết chi chít chiếc cổ mảnh khảnh. Vết tan, vết khác xuất hiện, đỏ ửng đến chói mắt.

Đôi tay trắng nõn che ngang đôi mắt phượng, chắn ánh nắng chói chang chiếu từ cửa sổ. Ý thức cô bắt đầu mơ hồ, chỉ thể c.ắ.n chặt môi , cố nén tiếng rên rỉ trực trào nơi cuống họng.

“Nâng chân lên một chút.”

Làn da màu lúa mạch áp sát làn da trắng nõn giữa hai chân cô. Trong khí ngập tràn thở ẩm ướt, từng đợt sóng tình cuộn trào khiến cô run rẩy.

Phạm Diễn Hành nghiêng đầu, liền thấy vẻ mặt mê ly của cô – mờ ảo, ái , đến nao lòng. Mái tóc dài chỉ lòa xòa che một phần cảnh xuân. Trên làn da mịn màng là dấu tích để từng nụ hôn, từng cái cắn. Anh hít sâu một , lật , giữ chặt eo, ánh mắt trượt xuống theo đường cong uốn lượn mềm mại, đáy mắt càng thêm u ám.

Cô dường như chịu nổi nữa, đầu ngón tay bấu chặt lấy gối, cố gắng bò về phía nhưng chẳng còn sức lực. Loay hoay mãi cũng chỉ nhích chút xíu. Phạm Diễn Hành bế bổng cô lên, xuống , khàn giọng:

Loading...