“Anh... em xin đừng như nữa... em chịu nổi...”
“Đừng chạm chỗ đó... em xin .”
Giọng ngọt ngào thường ngày nay khàn đặc, âm cuối đầy nũng nịu. Từng câu từng chữ như đang dụ dỗ đè ép cô thêm nữa — ít nhất thì trong tai , chính là cảm giác .
“Chẳng em say ? Lấy sức hành như thế?”
“Nương tử, đêm tân hôn... thể bỏ lỡ?”
Nói cách khác — giả vờ say.
Sàn phòng tắm đọng đầy nước.
Đầu lưỡi lướt qua nơi nhạy cảm khiến cô run lên từng đợt, cứng đờ, khống chế, trái tim đập dồn dập, m.á.u nóng cuồn cuộn khắp .
Mãi đến khi cô kiệt sức, mới ôm khỏi bồn tắm.
Cô thở hổn hển, dễ dàng bế lên, vòng tay qua cổ , mặc cho những giọt nước lấp lánh trượt dài cơ thể mềm mại. Anh dùng khăn lông lau khô, quấn áo khoác dày quanh cô, chỉ chừa đôi chân thon dài trắng mịn.
Chờ lau xong, chỉ mặc độc một chiếc quần đùi, cô theo bản năng giơ tay , như ngầm bảo “bế em”.
Anh cúi đầu khẽ, bế ngang cô rời khỏi phòng tắm.
Gió đêm thổi tới khiến cô rụt . Mái tóc đen dài quét qua tay , khiến ngứa, bật bất đắc dĩ. Anh cúi thấp , để cô tựa mặt lạnh buốt cổ .
Chẳng mấy chốc, họ về đến phòng tân hôn. Trước mắt là màu đỏ rực rỡ như ngọn lửa bùng cháy trong đêm, khiến khỏi hân hoan. Anh đặt cô xuống giường, từ cao xuống.
Tấm chăn đỏ thêu uyên ương và hoa văn tinh xảo nổi bật làn da trắng như tuyết của cô. Người hơn hoa, chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến mất kiểm soát. Hơi thở dồn dập, đuôi mắt cũng phủ màu hồng ửng, ánh càng lúc càng sâu, càng tối.
Anh cúi , đưa tay nâng cằm cô, để cô kịp phản ứng hôn lên đôi môi mềm mại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-340-a.html.]
Cả hai đều tắm xong, phảng phất cùng một mùi hương dịu nhẹ. Càng gần gũi, mùi hương càng nồng nàn, mê hoặc đến nghẹt thở.
Nụ hôn của đầy mạnh mẽ, cô mơ màng cố gắng chịu đựng, thở rối loạn, chỉ bám chặt lấy eo trong vô thức, miệng khẽ rên rỉ:
“Đừng chà xát nữa, đau lắm…”
Anh nhẹ nhàng dỗ dành, thì thầm bên tai cô:
“Anh chà xát , lát nữa còn đau hơn cơ.”
Cô nhíu mày, móng tay bấu sâu lưng , để một vết xước rõ ràng. dường như chẳng mảy may cảm nhận đau đớn, chỉ bình thản tiếp tục.
“Mau lên !”
Cô thầm nhủ, thà một đau còn hơn cứ kéo dài dằng dặc thế .
Nghe thấy tiếng thúc giục đứt quãng , thể căng cứng, yết hầu khẽ trượt, cúi xuống, dùng nụ hôn nóng bỏng để xoa dịu và đ.á.n.h lạc hướng cô.
Chẳng bao lâu, cả cô đỏ ửng, vùi mặt lòng vì hổ, ngẩng đầu hít thở từng ngụm khí như sắp c.h.ế.t đuối.
Đầu ngón tay cô vô thức lướt qua yết hầu , mang theo ý thúc giục mơ hồ. Anh bật trong lòng, thuận theo ý cô.
Tiếng nghẹn ngào vang lên khe khẽ, chiếc cổ mảnh mai của cô ửng hồng đầy thẹn thùng, hình mềm mại uyển chuyển nổi bật tấm chăn đỏ rực. Hai chân gần như duỗi thẳng, tay siết chặt lấy mép chăn.
Anh cúi đầu, bắt gặp cổ tay trắng muốt khẽ động đậy mắt, làn da trắng hồng khiến thể đưa tay nắm lấy. Mười ngón tay đan chặt .
“Anh yêu em, Thanh Thanh .”
Câu ngọt ngào trong lúc ái ân như chất xúc tác khiến cô dần đắm chìm trong cảm giác ngọt ngào, thậm chí chủ động ôm lấy , cho đến khi chuyện vượt khỏi kiểm soát, cô mới chợt nhận thì quá muộn.