70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 339: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thế nhưng, vẫn kìm mà đưa tay lên lau giọt nước nơi khóe mắt.

Đoàn đến , tiếng pháo nổ vang đến đó. Những mảnh giấy đỏ rải đầy đường như lời chúc phúc gửi đến đôi uyên ương.

Tới nhà trai, khi dâng cho cha chồng và thành các nghi lễ, cuối cùng cũng đến giờ mở tiệc. Gần như cả dân làng đều nhận thiệp mời. Trong sân nhà, bàn ghế kê san sát, thậm chí ngoài đường cũng xếp đầy bàn, khách khứa tới tấp nập.

đến chỉ để ăn uống, nhưng cũng mang theo tấm lòng chúc phúc chân thành dành cho cặp đôi.

Dù là vì lý do gì, thì bước chân đến là khách quý, là mang đến niềm vui và may mắn. Nhìn thấy cũng đủ khiến lòng rộn ràng.

Cô dâu chú rể phiên chúc rượu. Dù phù dâu, phù rể đỡ bên cạnh, thêm Diễn Hành cẩn thận chăm sóc, nhưng Thanh Thanh vẫn chút ngà ngà say.

Biết tửu lượng bản hạn, về cô lén nhờ Nhã Lệ đổi sang nước trắng để rượu. Cách tuy bất đắc dĩ nhưng may mắn ai phát hiện.

Chúc rượu xong, Thanh Thanh trở về phòng. Diễn Hành vẫn ở ngoài tiếp khách, chắc đến khi tiệc tan mới .

Mọi bận rộn đến tận lúc trời nhá nhem. Tranh thủ khi tối hẳn, họ giúp chủ nhà dọn dẹp bàn ghế, quét tước sân vườn lượt về.

Căn phòng tân hôn cuối cùng cũng trở yên tĩnh.

“Em vẫn chứ?”

Diễn Hành dìu phòng, mặt đỏ bừng, nồng nặc mùi rượu. Thanh Thanh cau mày, gương mặt tỏ vẻ khó chịu, nhưng tay vẫn dịu dàng vỗ nhẹ lên má :

“Có canh giải rượu đấy, uống một bát nhé?”

Lời còn dứt, đàn ông giường bỗng mở mắt, đôi mắt trong veo, chẳng còn chút men say nào. Anh nắm lấy tay cô, áp , khóe môi cong lên, nở nụ đầy ẩn ý:

“Anh uống thứ khác cơ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-339-a.html.]

“Cái... cái gì cơ?”

Thanh Thanh giật , theo phản xạ lùi , nhưng lập tức kéo ngược về.

Cô mất đà ngã , cách giữa hai rút ngắn, gần đến mức thể cảm nhận thở của . Hương rượu phảng phất, ngọt nồng vương nơi chóp mũi khiến đầu óc cô choáng váng, những hình ảnh chẳng thể tả thành lời lướt qua trong đầu.

“Anh uống nước, em nghĩ đến chuyện khác thế?”

Diễn Hành , ngón tay khẽ lướt qua dái tai nhỏ nhắn của cô, giọng pha chút trêu chọc.

Thanh Thanh nghẹn lời, nửa ngày cũng câu nào, đành tìm cách đ.á.n.h trống lảng:

“Em tắm đây, uống nước .”

Vừa dứt lời, cô toan dậy, ai ngờ kịp cử động ôm chặt, nhấc bổng lên. Theo phản xạ, cô vòng tay qua cổ , nép lồng n.g.ự.c rộng lớn.

“Không cần phiền phức như , tắm chung luôn , tiện thể uống chút nước... loại nước em nghĩ đến đấy.”

Diễn Hành cố tình trêu chọc, bàn tay to lớn vỗ nhẹ lên khe hở giữa hai chân cô, ẩn ý rõ ràng.

Hai má Thanh Thanh đỏ bừng, hổ đến mức chỉ độn thổ. Đôi chân dài đạp loạn xạ giữa trung như thoát khỏi ma trảo, nhưng thể để cô trốn ?

Anh sải bước về phía phòng tắm.

Theo ý cô, phòng tắm ban đầu định lát xi măng, nhưng lúc mua vật liệu, vô tình thấy gạch men giảm giá, bèn mua luôn để lát cho phòng ngủ, nhà vệ sinh và cả phòng tắm.

Anh còn cho đóng thêm một bồn tắm lớn, đủ chỗ cho hai .

Hơi nước nóng bốc lên nghi ngút, lan tỏa khắp gian thành làn sương mù mờ ảo, khiến rõ. Chỉ thấy đôi tay trắng nõn bám chặt lấy giá đỡ bên cạnh, một chân dài gác lên thành bồn, chiếc cổ thon lộ rõ những đường gân xanh cùng vài nốt ruồi son. Cằm cô ngẩng lên, đôi môi đỏ hé mở, mơ hồ thấy dấu răng đầu lưỡi mềm mại.

Loading...