những thứ đó đều là do Khúc Ngạn Minh liều mạng giành lúc còn trẻ, ngoài cũng chẳng thể bắt bẻ gì.
“Hôm nay con tới là để chuyện nghiêm túc.”
Vừa , Khúc Thanh Anh cầm một quả hồng, khẽ bóp nhẹ, đầu ngón tay để dấu hằn rõ rệt. Cô chằm chằm đó tiếp:
“Dạo Phương Minh công tác ở Giang Bắc, gặp Diễn Hành, nó đang quen bạn gái ở quê.”
“Hả?”
Tiêu Kim Hoa và Khúc Ngạn Minh đồng thời sang , vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
“Không thể nào.”
Thằng bé đó ngốc như ? Giấu còn kịp, tự khai ?
Thanh Anh hừ lạnh:
“Sao thể? Phương Minh nhà con , chẳng lẽ bịa chuyện với con?”
“Chuyện ...”
Tiêu Kim Hoa chau mày:
“Con nó còn trẻ, yêu đương thì ?”
“Không chỉ là yêu, mà là sắp cưới đến nơi !”
Khúc Thanh Anh nhịn nổi nữa, giọng bỗng trở nên gay gắt:
“Cha xem, giấu giếm lớn chuyện kết hôn là ý gì? Tưởng bay cao nên cần nhà nữa ?”
“Thật cũng đến mức giấu giếm...”
Khúc Ngạn Minh ho khan, nhịn lên tiếng bênh vực Diễn Hành.
Nghe , Thanh Anh liếc ông một cái, giọng nửa nửa tức:
“Cha đừng bênh nó nữa. Cả nhà ai thì gọi là giấu giếm ?”
“Ai cả nhà ?”
Câu dứt, giây , chân ông lập tức giẫm một phát đau điếng. Cơn đau lan từ mu bàn chân lên đến tận óc, Khúc Ngạn Minh nhăn nhó mặt mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-331-a.html.]
Tiêu Kim Hoa vẫn rút chân , tức giận thành lời. Chồng bà hồi trẻ thông minh sắc sảo, lời đấy, giờ già thành lắm chuyện, giữ mồm giữ miệng xong.
“Vậy là cha từ lâu ?”
Khúc Thanh Anh híp mắt, tiện tay ném quả hồng rổ.
Tiêu Kim Hoa tiếc của, quả hồng như nhặt , lườm :
“Con nhẹ tay thôi, còn mấy quả , hỏng thì đền đấy!”
Thấy vẫn đ.á.n.h trống lảng, Thanh Anh tức đến đau gan: “Mẹ!”
“Rồi , hét cái gì mà hét? Con cái đến tuổi thì dựng vợ gả chồng, gì mà ? Mẹ thấy còn hơn là cứ dây dưa mãi chẳng chịu cưới.”
Bà Kim Hoa đập bàn một cái. Bà Thanh Anh bặm môi im lặng, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy bất mãn.
“Con kết hôn là sai, nhưng ít nhất cũng thể cưới một cô gái như chứ.”
“Cô gái như nào cơ?”
Vừa giọng điệu hài lòng của Khúc Thanh Anh, nụ mặt Tiêu Kim Hoa lập tức biến mất:
“Vậy con thử xem, nhà nên cưới kiểu con gái thế nào?”
Câu hỏi khiến Khúc Thanh Anh nghẹn lời. Một lúc lâu mới lúng túng đáp:
“Ít nhất cũng môn đăng hộ đối, hoặc bản năng lực nổi bật. Hai điều đó chí ít một chứ?”
Nghe , Tiêu Kim Hoa khẽ bật :
“Vậy cho con , cô gái mà con xem thường , hiện giờ dựa chính để Đài Truyền hình tỉnh . Còn con trai ưu tú trong miệng con, hiện tại vẫn chỉ đang ở cái Sở Tài chính huyện nho nhỏ!”
Tỉnh và huyện, chỉ khác một chữ, nhưng khác biệt thì một trời một vực.
Sắc mặt bà cụ cứng đờ, lời của Kim Hoa như một cú tát trời giáng, khiến Thanh Anh cứng họng. Kim Hoa cũng cho bà cơ hội trốn tránh, liền hỏi tiếp:
“Ý là Phạm Phương Minh cũng chuyện ? Và cũng đồng ý giống ?”
Nhắc đến chuyện , chân mày bà cụ từ từ nhíu . Bà thật sự ngờ, ông chồng xưa nay luôn cùng chiến tuyến với phá lệ tán thành, còn khuyên bà đừng nhúng tay chuyện của bọn trẻ.
Bà thừa nhận những lời ông lý, bản cũng đồng tình, nhưng trong lòng vẫn thấy khó chịu.