70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 330: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:30
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi chao, Anh Nhi, con về lúc nào ? Bố đang trong nhà, tiếng gõ cửa cứ tưởng mơ chứ!”

Khúc Ngạn Minh mặt hớn hở:

“Sao mặt mày nghiêm trọng thế ? Ai chọc giận con ? Bố đ.á.n.h nó cho!”

“…”

Thanh Anh lạnh nhạt cha diễn trò, lấy một lời.

Bị con gái chằm chằm như , Khúc Ngạn Minh bắt đầu thấy mất mặt. Trong mắt ông thoáng qua một tia bối rối, âm thầm đập đùi một cái, lòng khổ thành lời. Ông thực sự hiểu kiếp tạo nghiệp gì mà trong nhà hết đến khác đều mạnh mẽ cứng đầu, khiến ông kẹp giữa chẳng khác gì tấm ván mỏng, sống cũng yên.

“Bố, hai chuyện của Diễn Hành từ lâu đúng ?”

Thanh Anh phí lời nữa. Cô thẳng vấn đề.

Khúc Ngạn Minh nhớ kỹ lời dặn của vợ, lập tức lắc đầu như phản xạ:

“Diễn Hành cơ? Sao bố gì hết?”

Thấy vẻ mặt ngơ ngác của cha , Thanh Anh suýt chút nữa c.ắ.n nát cả răng. Cô thèm đôi co, bước thẳng trong.

“Bố còn định giả vờ với con đến bao giờ? Phương Minh kể hết với con .”

“Phương Minh á?”

Câu hỏi theo bản năng của Khúc Ngạn Minh, giọng cao vút, chẳng khác nào tự lật mặt.

Thanh Anh ông, ánh mắt sắc bén:

“Bố gì mà hỏi thế ?”

“Thì đúng là bố gì mà…”

Trong lòng Khúc Ngạn Minh hối hận vô cùng, nhưng ngoài mặt vẫn cố giả ngu.

Biết moi thêm gì từ ông, Thanh Anh tiếp tục , đến sân thì thấy Tiêu Kim Hoa đang ung dung ăn hồng. Vừa thấy con gái, bà suýt nghẹn, trợn mắt lườm chồng một cái.

Không bảo ông khuyên nó về ?

còn kịp khuyên thì nó xông , ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-330-a.html.]

Hai vợ chồng trao đổi ánh mắt đầy ẩn ý. Tiêu Kim Hoa bất mãn bĩu môi, mới như gì, :

“Hôm nay con thời gian đến chơi? Công việc ở cục bận ?”

“Cũng bận, nhưng chuyện cần hỏi nên con xin nghỉ để đến đây.” Khúc Thanh Anh xuống băng ghế đá bên cạnh , giờ thì cô vội nữa, thậm chí còn chút hứng thú chơi trò vòng vo với hai .

“Quả hồng mua ở ? Nhìn ngon thế.”

“Ngọt lắm đấy, con ăn thử .”

Tiêu Kim Hoa bóc vỏ hồng, đưa cho con gái. Thanh Anh lắc đầu:

“Con ăn.”

Tiêu Kim Hoa cũng chẳng để tâm, ăn thong thả đáp:

“Cậu Sở Kỳ nhà họ Chu điều về thủ đô . Nó với thằng Hành nhà , nhớ đến bà già nên ghé qua chơi. Số hồng là nó mang đến đấy.”

Vừa , ánh mắt bà ánh lên ý .

đơn vị cũ của Sở Kỳ gần chỗ Diễn Hành xuống nông thôn, nên dò hỏi vài câu về chuyện của nó với bạn gái.

Cậu nhóc thật thà, hỏi gì nấy. Trong lời kể của , cô gái đúng kiểu “tiên nữ giáng trần”: xinh , nết na, giỏi giang… chung là hảo.

Nghĩ đến tấm ảnh Phạm Diễn Hành gửi về, Tiêu Kim Hoa cảm thấy lời Sở Kỳ quả thật sai chút nào.

ảnh thì , điện thoại thì chẳng thấy gọi về lấy một cuộc. Bà chuyện với cháu dâu tương lai mà cơ hội!

“Con là nhờ Hành giúp nên mới điều chuyển, chắc cha cũng mất ít công sức nhỉ?”

Trong đầu Thanh Anh hiện lên khuôn mặt Sở Kỳ. Cậu ngoan ngoãn, lễ phép, ấn tượng tệ.

“Chỉ gọi một cú điện thoại thôi mà.”

Khúc Ngạn Minh xua tay, giọng nhẹ hều.

Thanh Anh nhếch mép. Nói thì đơn giản, nhưng cái cú điện thoại đó đủ khiến cả đám phía chạy đứt .

là ai cũng leo cao — bởi vì quyền lực quá hấp dẫn.

Loading...