70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 327: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:27
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đi đun nước cho em, em đ.á.n.h răng!”

Được , xem bây giờ chỉ là nam sủng, mà còn kiêm luôn cả đầy tớ nữa.

Phạm Diễn Hành cúi đầu mỉm , ngoan ngoãn đồng ý. Mặc quần áo xong, trò chuyện với cô vài câu về tình hình gần đây mới mở cửa ngoài, quen đường quen nẻo bếp đun nước nóng cho cô.

Thời tiết ngày càng lạnh, nước kéo từ giếng lên lạnh buốt. Cô sợ lạnh, nên từ lâu dùng nước nóng. Sau khi đ.á.n.h răng xong, liền gọi Phạm Diễn Hành phòng, thần thần bí bí lấy một chiếc hộp quà từ trong hành lý.

“Quà em tặng nè.”

Lương Thanh Thanh cong cong khóe mắt, gương mặt còn vương chút dư vị càng thêm kiều diễm.

Phạm Diễn Hành đưa tay nhận lấy hộp quà, đáy mắt thoáng hiện nét vui mừng, đầu ngón tay mân mê hộp, giọng khẽ nâng lên:

“Dùng tiền lương của em mua ?”

“Đương nhiên !”

Lương Thanh Thanh đắc ý giơ tay hiệu, chớp mắt với :

“Tháng cả tiền thưởng, tổng cộng từng đấy. Lần đều là dùng tiền lương của em.”

“Thanh Thanh của chúng giỏi thật đấy.”

Ánh mắt Phạm Diễn Hành chăm chú cô, một câu “Thanh Thanh của chúng ” khiến mặt cô đỏ bừng. Lương Thanh Thanh khẽ ho một tiếng, vội vàng chuyển chủ đề:

“Nhanh mở xem !”

Anh gật đầu, ngón tay thon dài tháo nơ bướm bên , mở hộp . Bên trong là một chiếc thắt lưng da màu đen, chất liệu mềm mại, mặt khóa bạc in họa tiết đơn giản – tổng thể giản dị mắt.

“Nghe là thương hiệu đặc trưng của tỉnh bọn em, nơi khác mua . Anh xem thích ?”

Thời buổi tặng quà thật sự khó. Cô mới nhận một hai tháng lương, căn bản đủ mua quà đắt tiền cho . Suy tính vẫn là món đồ thiết thực mà độc đáo .

“Thích.”

Không hề do dự, Phạm Diễn Hành đột nhiên ngẩng đầu cô, giọng trầm thấp, dịu dàng, khóe môi khẽ cong:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-327-a.html.]

“Thanh Thanh, em trói buộc ?”

“Em ý đó nha!”

Nếu , cô còn nghĩ đến chuyện đó. cũng thấy tệ. Cô nghiêng đầu, nũng nịu:

“Đã như , nguyện ý để em trói buộc ?”

“Anh vẫn luôn nguyện ý.”

Phạm Diễn Hành lấy chiếc thắt lưng trong hộp , đưa tới mặt cô:

“Tới trói .”

Giờ phút lời yêu hề đỏ mặt tim đập nhanh, ngược còn nghiêm túc, chẳng hề giống như đang dối. Lương Thanh Thanh nuốt nước miếng, nhận lấy chiếc thắt lưng trong tay .

Ban ngày ngoài lo liệu công việc, là áo sơ mi trắng, quần tây đen chỉnh tề. Chiếc thắt lưng đang đeo tinh xảo hơn hẳn cái cô tặng. Cô một lúc lâu vẫn mở thế nào, theo bản năng cúi ghé sát , miệng còn hỏi:

“Cái của mở ?”

Hơi thở nóng hổi phả một chỗ, yết hầu chuyển động, chỉ cảm thấy d.ụ.c vọng đè nén xu hướng bùng lên.

“Bên... bên trái một móc cài ẩn.”

________________________________________

Giọng từ đỉnh đầu vang xuống phần khàn khàn, thậm chí lúc mở miệng còn ấp úng. vì mải chiếc thắt lưng, cô để ý đến chi tiết . Tay cô mò một hồi lâu mới tìm móc cài ẩn, trong khoảnh khắc ấn xuống liền vang lên một tiếng “cạch” khẽ.

Thấy , cô vui mừng nhướng một bên mày:

“Cuối cùng cũng cởi ...”

Lời còn dứt nghẹn trong miệng. Gò má cô chợt sượt qua một mảng cứng rắn, kinh ngạc trợn to mắt, lập tức bật thẳng dậy, vành tai đỏ bừng, mím chặt môi, định gì đó nhưng thôi.

Phạm Diễn Hành mặt hiếm khi lộ vẻ lúng túng như thế. Anh né tránh ánh mắt cô, nhưng vẫn đưa tay kéo cô :

Loading...