70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 326: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm giác lạnh lẽo lan đến giữa hai chân, cô vô thức khép chặt hai chân .

“Ngoan nào, buông .”

Lương Thanh Thanh c.ắ.n chặt môi , khẽ hít một , hàng mi chớp nhẹ, mong chờ cự tuyệt đẩy đầu :

“Em tắm...”

“Không .”

Tắm gì quan trọng, cuối cùng thì cũng đều là miệng , chẳng chê.

Gần đây nhiệt độ giảm mạnh, nhưng khí lạnh lẽo trong phòng thở nóng bỏng át .

Quần áo vứt tứ tung sàn nhà, ánh mắt Lương Thanh Thanh mơ màng, hàng mi xinh khẽ nhíu . Năm ngón tay luồn mái tóc – mấy ngày mới cắt tóc, sờ chút châm chích, cọ da thịt càng thêm ngứa ngáy, nhất là ở những vùng nhạy cảm càng rõ ràng hơn.

Cô vô thức lùi về , tránh né cảm giác khó chịu , nhưng eo giữ chặt. Đừng là né tránh, ngay cả nhúc nhích một chút cũng trở thành điều xa xỉ.

Cái cằm trắng nõn nâng lên, lộ chiếc cổ thon dài. Bên môi là tiếng thở dốc kìm nén, đầu ngón tay co quắp, từ mái tóc chuyển dần sang vai. Thân thể mảnh vải che , do dùng sức nên những đường cơ bắp rắn chắc hiện lên rõ ràng.

Tình đến nồng nàn, trong đầu ngừng hiện lên những hình ảnh kỳ quái. Ánh sáng trắng lóe lên, cuối cùng chẳng nhớ gì cả, chỉ lúc ngẩng đầu lên, vệt nước in môi như in sâu tâm trí cô, khiến cô hổ đến mức vùi mặt đỏ ửng gối.

chịu buông tha cho cô, cứ ép cô thẳng mắt . Ánh mắt sâu thẳm, như đang thưởng thức điều gì đó.

Lương Thanh Thanh vẫn còn đắm chìm trong dư vị . Mái tóc rối bời, má ửng hồng, dái tai nhỏ nhắn mân mê trong tay, n.g.ự.c phập phồng dữ dội, tay của xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ.

Thật là một bức tranh diễm lệ, say đắm lòng .

“Anh...”

ánh mắt mong chờ của , mím môi, hổ thốt mấy chữ:

“Em thỏa mãn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-326-a.html.]

Ai ngờ lời dứt, bên tai liền vang lên tiếng khẽ, trầm thấp. Cô lập tức đỏ bừng mặt, thẹn quá hóa giận đá một cái:

“Cút ngoài!”

Chân duỗi , dễ dàng bắt lấy.

Nghe cô , Phạm Diễn Hành hề tức giận, ngược còn nhếch mép , đó ân cần mát xa cho cô, miệng thì trêu chọc:

“Vẫn còn sức ?”

“Em sức thì liên quan gì đến .”

Lương Thanh Thanh bướng bỉnh hừ lạnh, hai chân run lên từng hồi. Anh còn dám hỏi câu đó ? Hiện tại cô nông nỗi , chẳng đều do ban tặng?

Phạm Diễn Hành khẽ tặc lưỡi, c.ắ.n nhẹ lên môi cô:

“Đồ nhỏ nhen vô tâm.”

Hành động của nhanh và mạnh, Lương Thanh Thanh thể tránh, chỉ thể động nếm hương vị nam tính lẫn vị ngọt ngào nơi môi . Cô lập tức đầu , chút chán ghét, đôi mắt hồ ly long lanh sương mù, yêu kiều mê hoặc, câu mà chẳng .

Cảnh tượng khiến Phạm Diễn Hành buồn . Anh nhướng mày, ý trong mắt càng sâu:

“Đồ của mà cũng chê ?”

“Anh im miệng cho em!”

Câu thành công chọc giận Lương Thanh Thanh, cô đưa tay đ.á.n.h n.g.ự.c một cái. Bàn tay chạm cơ bắp rắn chắc, chẳng những , ngược còn khiến tay cô đau rát.

“Nhanh mặc quần áo , lát nữa lỡ bắt gặp, chúng đều xong !”

Phạm Diễn Hành liếc dấu tay in rõ n.g.ự.c , bỗng dưng cảm thấy như là nam sủng thời xưa – khi hầu hạ xong thì đuổi như đồ dùng.

Càng nghĩ càng thấy , cúi hôn cô thêm một lúc. Sau khi lấy chút ngọt ngào mới hài lòng dậy mặc quần áo. Vừa mới cài hai cúc áo, m.ô.n.g đá một cái nhẹ tênh. Quay đầu thì thấy đôi mắt tròn xoe đang trừng .

Loading...