70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 312: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 09:31:12
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ép xuống nhịp tim đập liên hồi, cô hít sâu một , cong mắt như hoa, hạ giọng dịu dàng: “Vậy lát nữa em chọn bộ đồ nhất, cô dâu xinh nhất cho .”

Nghe , Phạm Diễn Hành cũng mỉm : “Được.”

Hai im lặng một lúc, trong mắt đối phương đều là rung động kìm nén. Như làn gió xuân thoảng qua, khẽ thổi bùng lên một chút ngứa ngáy ngọt ngào.

Không lâu thì đến lượt bọn họ chụp ảnh. Người thợ trẻ hướng dẫn biểu cảm và tư thế, ông chủ thì điều chỉnh cuối. Phân công rõ ràng, từng câu đều đúng trọng tâm, thể hiện rõ kinh nghiệm phong phú.

“Này, cô dịch sát chú chút.”

“Bên trái kìa, vén tóc gọn . , nghiêng sang một chút.”

Chụp xong kiểu nghiêm túc, họ chụp thêm vài tấm, nhiếp ảnh gia trẻ đề nghị thử kiểu khác tự nhiên hơn, đừng quá gò bó. Lương Thanh Thanh ý kiến gì, nhưng đến lúc chụp tạo dáng thế nào.

“Thả lỏng , cô nương xinh thế gượng quá, .”

Vị nhiếp ảnh gia một biểu cảm lố bịch khiến Thanh Thanh bật . Phạm Diễn Hành bên cạnh theo bản năng sang cô, đúng lúc đó — “tách” — ánh sáng lóe lên.

“Tấm hồn nhất!” Nhiếp ảnh gia già từ tấm vải đen ngẩng đầu lên, hưng phấn : “Chụp thêm hai tấm nữa!”

Hai , kịp phản ứng thì một tiếng “tách” vang lên. Nhiếp ảnh gia khen chụp liên tiếp.

Ra khỏi tiệm ảnh, Thanh Thanh vẫn ngẩn ngơ: “Thế là đặt cọc luôn ?”

Số tiền đưa cô xót ruột. Ảnh thì , còn tên Ngạn Hành cục mịch chỉ vì khen vài câu mà vui như Tết, còn dứt khoát rửa ba bản mỗi kiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-312-a.html.]

Nhỡ ảnh thì chẳng uổng tiền ?

“Ừ, tin con mắt của họ.” Phạm Diễn Hành vẫn giữ nguyên nụ , cả gương mặt rạng rỡ như đang phát sáng.

Chỉ là khen đôi, trai tài gái sắc thôi mà? Có cần vui đến ?

Lương Thanh Thanh mím môi, gì, nhưng trong mắt ánh lên ý . Tự lòng thống nhất, cô khẽ ho khan, nhanh chóng đổi chủ đề: “Đi thôi, đến nhà hàng quốc doanh ăn cơm mua đồ cưới.”

“Vậy chúng thẳng đến b . À mà nhớ , chị gái cái máy ảnh bỏ túi, bạn tặng đấy. Anh bảo chị gửi xuống đây, để lúc cưới dùng chụp ảnh.”

“Vậy lúc đó chị đến ?”

________________________________________

Câu thốt khỏi miệng, Thanh Thanh sững một lúc mới nhận hỏi gì, khỏi chút hối hận. Thật , cần đợi Ngạn Hành nhắc, cô cũng khả năng chị tới là thấp. Giờ hỏi chỉ khiến tình huống trở nên khó xử, cô bèn vội vàng chữa cháy: “Kinh thành xa như , chị bận rộn công việc, xin giấy giới thiệu cũng dễ, thôi khỏi phiền chị đến đây.”

Hai cùng dừng bước, Ngạn Hành nghiêng đầu cô, trong mắt hiện lên chút áy náy: “Thanh Thanh, chuyện định để mới với em.”

Thanh Thanh chịu nổi vẻ mặt của , nửa đùa nửa thật hỏi: “Sao thế? Anh thích cô gái khác ?”

“Không .” Ngạn Hành tất nhiên hiểu ý cô khi câu đó lúc . Chính vì cô giả vờ nhẹ nhàng như càng thấy khó chịu. Rõ ràng từng sẽ cho cô một hôn lễ thật trọn vẹn, nhưng đến cả chuyện mời bố tham dự cũng , còn gì gọi là trọn vẹn nữa?

Anh siết chặt tay, hồi lâu mới lấy hết can đảm: “Tiệc cưới của chúng , thể bố và chị gái đều đến .”

Thanh Thanh gật đầu: “Không , lúc chị Trân kết hôn, nhà gái cũng họ hàng nào đến. Xa xôi thế, bất tiện, chúng đều hiểu mà.”

Loading...