70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 289: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:15:04
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bên đàn ông, Thanh Thanh em đừng qua nhiều thì hơn.”

“Ừm đúng đấy, mấy cô gái chồng khác trong thôn đều tránh xa chỗ .”

Mã Tú Chi cũng chen phụ họa. Phạm Diễn Hành thuê thanh niên khỏe mạnh, việc vất vả nắng gắt nên ai nấy đều cởi trần. Cơ bắp cuồn cuộn, mà đỏ mặt.

Gái chồng, ai dám bén mảng tới gần?

“Em chỉ tò mò thôi mà.”

Lương Thanh Thanh bĩu môi:

“Đây là nhà em ở, một cái cũng ?”

“Không cho. Em là chủ nhân, ai dám cấm em tới?”

Phạm Diễn Hành câu đó chọc , nhịn cong môi, dịu dàng dỗ dành:

“Yên tâm, giám sát, nhất định em sẽ hài lòng.”

Lương Thanh Thanh hừ nhẹ, tha cho một :

“Chúng về , lát nữa nhớ về sớm ăn cơm.”

“Ừ.”

Điểm thanh niên trí thức sửa sang xong từ lâu, Phạm Diễn Hành cũng dọn về. Theo lý, ăn cơm ở đó. vì đang xây nhà, mà theo lệ, chủ nhà lo bữa ăn cho thợ. Nhà mới xong, một cũng xoay xuể, nên Mã Tú Chi và Vương Hiểu Mai chủ động giúp đỡ.

, mấy ngày gần đây, Phạm Diễn Hành đều dẫn thợ tới nhà họ Lương ăn cơm. Trong bếp đương nhiên đủ chỗ, nên đành kê một chiếc bàn tròn ở sân để bàn ăn.

Toàn bộ chi phí mua nguyên liệu đều do Phạm Diễn Hành chi trả. Anh tính toán, mua thịt ngon rau sạch, gần như bữa nào cũng món mặn. Với thợ thuê, ăn một bữa thịt lắm , ai ngờ ăn uống như mở tiệc.

Mọi đều cảm kích, việc càng thêm chăm chỉ, hăng hái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-289-a.html.]

Sau khi tạm biệt Phạm Diễn Hành, Lương Thanh Thanh cùng Mã Tú Chi trở về nhà, vặn gặp Lương Thư Cường và Lương Quân Cường đang định ngoài. Mấy em liền trò chuyện vài câu.

“Mau giúp .”

Mã Tú Chi chẳng lấy lạ, phẩy tay giục bọn họ luôn.

“Không thuê nhiều ? Sao cả cả với hai cũng ?”

Lương Thanh Thanh chút xót ruột. Hai trai ban ngày ở công xã, chiều về còn phụ giúp Phạm Diễn Hành xây nhà, chẳng lúc nào nghỉ ngơi. Chỉ nghĩ thôi cũng thấy mệt.

Mã Tú Chi bật :

“Diễn Hành chỉ hai con mắt, trông coi hết . Mẹ bảo hai con là để trông giúp việc đấy.”

Phạm Diễn Hành chịu chi, thuê trả công cao nhất. Dù họ việc cũng coi như trách nhiệm, nhưng tránh khỏi kẻ lười biếng gian xảo. Bà tiền cứ thế mà bay mất.

“Hơn nữa, chúng giúp giúp Diễn Hành, là giúp con đấy chứ. Con mới là chủ căn nhà đó mà.”

Mã Tú Chi nhớ câu nãy của Phạm Diễn Hành, nhịn trêu Lương Thanh Thanh thêm câu nữa.

Lương Thanh Thanh đương nhiên cũng nhớ tới chuyện đó, mặt lập tức đỏ ửng, trừng mắt, giận dỗi dậm chân:

“Mẹ! Con chuyện với nữa, con phụ bếp!”

“Ấy chà, hai câu mà giận , bình thường cũng thấy con mặt mỏng như nhé.”

Mã Tú Chi ôm bụng ngừng, càng khiến bước chân Lương Thanh Thanh nhanh hơn. Chẳng mấy chốc, cô khuất bóng cửa bếp.

Phạm Diễn Hành đó bận thì quả thật là bận, mấy ngày liền thấy mặt .

Lương Thanh Thanh nhân lúc rảnh rỗi tranh thủ xong các thủ tục giấy tờ liên quan, chạy chạy mấy lượt mới xử lý xong. Ngoài việc thu dọn hành lý để chuẩn lên tỉnh thì chẳng còn chuyện gì khác.

Thời gian rảnh rỗi quá mức, đến chiều hôm đó, cô đang ở nhà họ Chu trò chuyện với Chu Lệ Lan thì Mã Tú Chi hớt hải tìm tới.

Loading...