70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 284: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:14:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

________________________________________

Coi như việc là để trả “nợ” cho nguyên chủ, cũng là tích phúc cho chính .

Nghe , Khâu Tiểu Yến trợn tròn mắt:

“Thanh Thanh, chọn ?”

“Tất nhiên là . Cậu mau chóng cắt đứt với , nếu hối hận cũng kịp.”

Lương Thanh Thanh dứt khoát, còn lọt là việc của Khâu Tiểu Yến.

“Còn cái đôi gian phu dâm phụ nữa, cứng rắn lên. Mọi chuyện đều pháp luật bảo vệ, nếu họ còn đ.á.n.h , ép những chuyện , thì cứ kéo họ đồn cảnh sát bóc lịch. Họ coi là con gái, thì việc gì coi họ là cha ?”

“Cậu thể vì mấy kẻ cặn bã đó mà hủy cả đời .”

“Và còn nữa, đừng đến tìm nữa. Chúng từ đây ân đoạn nghĩa tuyệt.”

Lương Thanh Thanh phủi bụi quần áo, Khâu Tiểu Yến cuối, xoay bước . Còn bao xa, phía vang lên tiếng bước chân dồn dập, nhưng nhanh dừng cách đó xa.

“Thanh Thanh, xin .”

Lương Thanh Thanh dừng , cứ thế thẳng về phía .

“Cảm ơn.”

Mãi cho đến khi sắp về tới cổng ký túc xá, Lương Thanh Thanh mới khẽ thở dài. Dù việc Khâu Tiểu Yến khiến khác khó chấp nhận, nhưng cô vẫn mong cô thể đưa một quyết định đúng đắn.

Những đau khổ gánh từ lúc mới sinh, đừng để tiếp diễn nữa.

________________________________________

Rón rén ký túc xá, vẫn còn đang ngủ. Lương Thanh Thanh cũng tranh thủ chợp mắt một lúc. Chỉ là bao lâu, gọi dậy – giờ nghỉ trưa kết thúc, họ đến đài phát thanh tập hợp.

Đào tạo suốt mấy ngày, ai cũng quen dần, còn cảm giác căng thẳng như ban đầu. Mấy trò chuyện vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-284-a.html.]

Chu Lệ Lan hỏi thăm về Khâu Tiểu Yến, Lương Thanh Thanh chỉ qua loa một câu, may mà cô điều, tiếp tục truy hỏi.

Buổi đào tạo chiều hôm đó cũng khác mấy so với ngày, chỉ là giữa chừng, Điền Phong Xuân gọi riêng cô văn phòng. Hai đối diện , Điền Phong Xuân còn rót cho cô một cốc nước.

“Khoảng thời gian , em thấy thế nào?”

“Rất ạ.” Lương Thanh Thanh mỉm , lòng căng thẳng, mơ hồ đoán lý do cô giáo gọi đến.

Quả nhiên, giây , Điền Phong Xuân thẳng vấn đề:

“Hy vọng lên tỉnh thành, em cũng vẫn thấy .”

Giọng cô cao lên một chút, khiến tim Lương Thanh Thanh chợt siết . Rõ ràng, đây là một lời nhắc nhở – tỉnh thành giống huyện thành, yêu cầu đều cao hơn gấp trăm .

điều đó cô chùn bước. Nụ mặt cô đổi, giọng cũng bình tĩnh:

“Cô Điền, em ạ.”

Nghe , trong mắt Điền Phong Xuân lóe lên tia hài lòng. Cô nhấc cốc nước lên uống một ngụm, chậm rãi tiếp:

“Sau khi khóa đào tạo kết thúc, cô cho em năm ngày để chuẩn giấy tờ và hành lý. Chiều thứ sáu, cô thấy em mặt ở đài phát thanh tỉnh.”

“Đài phát thanh tỉnh ký túc xá nhân viên, cô xin cho em .”

“Em chuẩn thật . Khoảng thời gian tới e là khó mà thời gian về nhà.”

Những điều Lương Thanh Thanh đều lường , cô gật đầu đồng ý. Điền Phong Xuân dặn thêm mấy câu để cô về lớp học.

________________________________________

Thêm mấy ngày nữa trôi qua, khóa đào tạo chính thức kết thúc. Ăn xong bữa sáng cuối cùng ở đài phát thanh, ai nấy đều kéo vali, chuẩn về nhà.

“Thanh Thanh, về nhé.”

Chu Lệ Lan vẫy tay. Người đến đón cô là trai, tay xách hai túi lớn. Lúc , Lương Thanh Thanh đang thu dọn sách vở:

Loading...