“Vâng!” – Lương Thanh Thanh gật đầu thật mạnh, sợ coi trọng đề xuất , đặc biệt là Phạm Diên Hành – sẽ đổ tiền xây nhà. Cô còn nháy mắt với , cố ý to:
“Anh hiểu mà, nhất định sửa sang cho em thật nhé! Cả nhà vệ sinh và phòng tắm đều nền xi măng, nếu lát thêm gạch men thì càng !”
Cách của cô khiến Phạm Diên Hành nghĩ lệch hẳn hướng. Anh khẽ ho một tiếng, giọng chút gượng gạo:
“Anh .”
Nói xong, mấp máy môi, định nhắc cô điều gì đó, nhưng xung quanh nhiều như , cuối cùng đành im lặng, chỉ liếc mắt hiệu cho Lương Thanh Thanh.
Nhỏ tiếng thôi chứ... chuyện đó vẻ vang lắm ?
Lúc đó thì để ý gì, nhưng giờ nhớ chuyện hoang đường dụ dỗ cô trong phòng tắm, Phạm Diên Hành – chủ mưu – lập tức thấy mặt nóng rực. Thế mà đồng thời...
Ánh mắt đầu tiên dừng ở đôi môi đỏ mọng của Lương Thanh Thanh, từ từ trượt xuống, dừng đôi bàn tay trắng nõn, thon dài của cô. Nắm lấy nơi , động tác lên xuống... đúng là cảm giác tuyệt vời, cả đời khó quên.
!!!????
“Anh là .”
Bắt gặp ánh mắt , Lương Thanh Thanh yên tâm. Cô rạng rỡ với , đôi mày thanh tú nắng càng thêm sáng rực.
Sự “lộ liễu” khiến Phạm Diên Hành siết chặt tay, các ngón tay đan , hít sâu vài mới đè nén cảm xúc. Anh buồn bất đắc dĩ đưa tay xoa gáy, cuối cùng bật nhẹ.
Cô gái đúng là nước tới, rõ giờ gì nên càng ngang nhiên chọc ghẹo .
Thấy mà sờ , tức thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-278-a.html.]
Lương Thanh Thanh dĩ nhiên suy nghĩ trong đầu xa đến mức cứu vãn . Cô vẫn đang đắm chìm trong niềm vui sướng vì sắp một cái nhà vệ sinh t.ử tế.
Sau khi hai xong chuyện từ trời xuống đất, Mã Tú Chi mới mở lời:
“Diên Hành dự chi cũng rộng rãi lắm , con sửa cũng .”
Hôm qua, khi chuyện riêng với Phạm Diên Hành, bà mới nhà gia thế “ dạng ”. Ngoài của hồi môn cho Lương Thanh Thanh, tiền sửa nhà và chi phí cưới hỏi đều do tự lấy từ sổ tiết kiệm gửi ở thành phố.
Bà gặng hỏi thì chỉ đó là tiền riêng kiếm bằng cách hợp pháp, bố cho.
Biết con gái quen rể kiếm tiền, chiều chuộng, Mã Tú Chi thôi cằn nhằn chuyện tiền nong nữa. Hóa bao lâu nay bà lo lắng là thừa.
Hai đứa nó đúng là trời sinh một cặp: một giỏi kiếm tiền, một giỏi tiêu tiền.
“Ở đây giấy bút, em cứ suy nghĩ xem nên bố trí thế nào, nhà của chúng để em quyền quyết định.”
Phạm Diễn Hành lấy từ trong túi xách một cuốn sổ và cây bút, đưa cho Lương Thanh Thanh.
Giọng trầm thấp, dịu dàng. Ba chữ “nhà của chúng ” thốt mang theo sức hút khó cưỡng, khiến bất giác vẽ trong đầu một bức tranh ngập tràn hạnh phúc.
Lương Thanh Thanh , tim đập ngày càng nhanh. Cô vội cúi đầu né tránh ánh mắt , nuốt một ngụm nước bọt để lấy bình tĩnh, mới nghiêm túc suy nghĩ.
Mảnh đất Phạm Diễn Hành chọn, cô xem qua, nắm rõ vị trí và diện tích, nên chỉ một lúc hình thành ý tưởng.
Về bố cục tổng thể, cô vẫn dựa theo cách xây dựng phổ biến trong làng: bước qua cửa chính là phòng khách, bên trái là ba phòng ngủ, bên là bếp. Điểm khác biệt duy nhất là diện tích ba phòng ngủ đều – phòng chính lớn nhất, gần như gấp đôi hai phòng còn .