"Ôi, xin , thấy , chứ?"
Toàn ướt sũng, tóc ướt nhỏ giọt. Dù là mùa hè, nhưng gió thổi qua vẫn khiến cô lạnh toát cả , đầu óc lập tức tỉnh táo. Lương Thanh Thanh hít sâu, lau mặt, đầu lên tiếng xin — giọng thì vẻ áy náy, nhưng ánh mắt tràn đầy hả hê.
Khuôn mặt quen thuộc , đúng là chướng mắt chịu nổi.
"Bộ đồ tuy đáng giá lắm, nhưng với cảnh nhà cô, chắc cũng chắt chiu cả đống thời gian mới dám mua, đúng ? Chậc chậc, đang thắc mắc lát nữa cô còn gì để mặc đây, chẳng lẽ là mấy bộ rẻ tiền vá chằng vá đụp ?"
Hồ Bội Vân tựa khung cửa, Lương Thanh Thanh ướt như chuột lột, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên đầy khinh miệt, ánh mắt lấp lánh vẻ hả hê.
Sau lưng cô , mấy gương mặt lạ cũng lộ rõ ý .
Lương Thanh Thanh đảo mắt một lượt, nhận mấy cô gặp buổi trưa, chắc là những phát thanh viên mới chuyển đến ở phòng . Cô thầm nghĩ Hồ Bội Vân cho họ lợi lộc gì, mà khiến bọn họ sẵn sàng để cô trốn trong phòng ngủ bày mưu tính kế khác.
Cũng chẳng sợ chuyện vỡ lở, kéo cả đám dính xui xẻo.
Lương Thanh Thanh cúi đầu liếc bộ quần áo ướt đẫm , bỗng nhiên khẽ cong môi, liếc Hồ Bội Vân một cái đầy lạnh lùng, thản nhiên xoay về phía phòng tắm.
giờ tan ca buổi trưa, đang chuẩn rời ký túc xá để tới đài phát thanh, thấy bộ dạng ướt nhẹp của Lương Thanh Thanh thì đều sững ở cửa, ngơ ngác hiểu chuyện gì xảy .
Ánh mắt của Lương Thanh Thanh khiến lòng Hồ Bội Vân chợt lạnh, nhưng thấy cô một lời, cũng chẳng gì, chỉ im lặng rời , trong lòng dâng lên một cơn bực bội: Mình đúng là vô dụng, một con nhóc dọa cho chột .
"Tưởng cô kiên cường lắm, hóa cũng chỉ là đồ nhu nhược."
Hồ Bội Vân nghịch chiếc thau trong tay, bĩu môi, đầu với mấy trong phòng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-264-a.html.]
"Có gì hiểu thì cứ hỏi , nếu học , sẽ giới thiệu cho đài phát thanh huyện."
"Chị Hồ, cảm ơn chị."
"Chị xinh còn hào phóng, giống Lương Thanh Thanh . Cô tưởng chọn đài phát thanh tỉnh là ngon , cái bộ dạng vênh váo mà tức! thấy chị Hồ dạy cô bài học là đúng lắm, cho cô mùi , đỡ cái kiểu cứ như đuôi mọc trời ."
" đúng."
Nhìn mấy cô gái hớn hở, đầy vẻ cảm kích, Hồ Bội Vân khẩy trong bụng: Đồ ngốc, dạy nghề kiếm cơm mà cũng tưởng thật ?
Cô chỉ qua vài điều ai cũng , xem như là ban ơn lớn.
Huống chi, đài phát thanh huyện là . Nếu cô thực sự khả năng giới thiệu , sớm kéo hết đám em họ con nhà , con nhà dì , đến lượt mấy đứa chắc?
là mấy đứa con gái nhà quê, đầu óc thiển cận, vài ba câu là ngoan ngoãn răm rắp.
Dĩ nhiên mấy chuyện cô . Sau khi tận hưởng một tràng nịnh bợ và tâng bốc, Hồ Bội Vân đặt thau xuống, chuẩn rời phòng cùng đám “em gái ” để tới đài phát thanh.
" , —"
kịp xong, một chậu nước lạnh hắt thẳng mặt, cô há hốc miệng, ho sặc sụa, còn kịp hồn thì thêm một chậu nữa tạt thẳng .
"Mẹ nó, con khốn!"
Hồ Bội Vân giận tím mặt, trợn mắt hét lên, lao về phía , bộ dạng hung tợn khiến mấy xung quanh sợ hãi lùi .