70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 262: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 04:14:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoàng Nhã Lệ! Không mắt thì bệnh viện mà khám! Hôm nay đông như , đừng mất mặt đài phát thanh huyện nữa!"

Người mặc váy dài vải lanh kẻ ô đỏ đen, tóc búi cao, đeo dây buộc tóc xinh xắn, môi tô son nhẹ, trông vô cùng kiêu sa, kiêu ngạo.

Lương Thanh Thanh cảm thấy khá hống hách, như thể dẫm khác xuống thì chịu . xem giữa cô và Hoàng Nhã Lệ hiềm khích từ .

"Mắt vẫn , cần Hồ Bội Vân lo."

Hoàng Nhã Lệ thẳng lưng đáp . Dù cô cũng xin , cần dây dưa thêm. Cô hừ lạnh một tiếng, sang với Lương Thanh Thanh và mấy :

"Thanh Thanh, thôi, đừng phí thời gian với mấy chuyện thế ."

"Đứng !" Hồ Bội Vân chịu bỏ qua. Nghe thấy cách xưng hô của Hoàng Nhã Lệ với đến, trong đầu cô chợt lóe lên điều gì đó, ánh mắt lập tức chuyển sang khuôn mặt của Lương Thanh Thanh. Cô cau mày, từ đầu đến chân, khỏi c.ắ.n chặt môi .

"Cô chính là Lương Thanh Thanh chọn Đài phát thanh tỉnh ?"

Hồ Bội Vân luôn cho tài giỏi, ở Đài phát thanh huyện việc hai năm thuận buồm xuôi gió, vốn nghĩ chỉ cần thêm vài năm tích lũy kinh nghiệm là sẽ cơ hội lên thành phố. Nào ngờ nhanh chân hơn, từ huyện Phúc Tân lên .

Hơn nữa, đó là một đứa con gái nhà quê. Cô thể nuốt trôi cục tức ?

Hôm qua đến đài, sáng nay bận đào tạo, suýt nữa cô quên béng chuyện . Giờ Hoàng Nhã Lệ vô tình nhắc nhở, liền lập tức nhớ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-262-a.html.]

Không giống như tưởng tượng, Lương Thanh Thanh xinh , thậm chí còn nổi bật hơn cô vài phần. Nhìn thoáng qua tưởng hai cùng kiểu mỹ nhân, nhưng kỹ khác biệt. Tóm , chính là kiểu chỉ cần thấy khiến tức đến nghiến răng.

Dĩ nhiên , Phó cục trưởng Điền đích chọn, thể tầm thường?

"Là ." Lương Thanh Thanh bình thản thẳng mắt Hồ Bội Vân, vẻ mặt nhạt nhẽo, rõ ràng hứng chuyện. Thái độ càng khiến Hồ Bội Vân tức tối, cô nhịn bước lên một bước. Nhìn mãi tìm điểm nào để bắt bẻ, cuối cùng đành công kích cách ăn mặc, liền khẩy, giọng điệu châm chọc:

"Cô mặc cái gì thế ?"

Lời dứt, mấy phụ nữ mặc đồ vải thô cũng bật , trong mắt đầy vẻ ghen ghét và khinh thường.

"Vải mua ở cửa hàng cung ứng may đấy, cụ thể là loại gì thì quên . Hay là tối cởi cho cô mượn, mai cô đến cửa hàng hỏi thử nhé?" Lương Thanh Thanh giả vờ khổ sở, cùng còn Hồ Bội Vân với vẻ khó xử, "Nếu cô học theo để may một bộ giống y hệt, thì cũng thôi, đều đang đào tạo ở đây, ngại."

Lời , đám Hồ Bội Vân lập tức nghẹn họng, ai nổi nữa, sắc mặt biến đổi liên tục, như bảng màu loang lổ.

Họ nổi, nhưng bên phía Hoàng Nhã Lệ thì bắt đầu rũ rượi. Trong mắt là sự hả hê. Vừa nãy Hồ Bội Vân mỉa mai Lương Thanh Thanh, chẳng cũng là đang mỉa mai cả họ ? Ai cũng từ nông thôn lên, đừng là vải lanh, đến loại vải đắt một chút còn dám mua. Có thậm chí ăn mặc còn thua cả Lương Thanh Thanh.

Hơn nữa, câu " đều đang đào tạo ở đây" của Lương Thanh Thanh càng như một cái tát thẳng mặt Hồ Bội Vân. Cùng là học, cũng ăn cơm nhà nước, cùng một cấp bậc, ai cao quý hơn ai?

Hồ Bội Vân lấy tư cách gì mà tỏ vẻ cơ, dùng lời lẽ cay nghiệt khác khó chịu? Ai cũng hiểu đạo lý đó, nhưng để giống Lương Thanh Thanh phản bác thì họ đủ can đảm.

Loading...