Phòng tắm đông kín từ lâu, may mà tối qua cả phòng múc sẵn nước chậu, giờ chỉ cần cầm đồ rửa mặt, tìm một góc xổm rửa là xong, khỏi xếp hàng.
lúc đó, Hoàng Nhã Lệ đến, cô múc nước, Lương Thanh Thanh liền chia cho cô một nửa nước của , giới thiệu Chu Lệ Lan cho cô quen.
"Tên của chúng đều chữ Lệ, duyên ghê! Cô nhỏ hơn Thanh Thanh, chắc chắn cũng nhỏ hơn , gọi thử tiếng 'chị' xem nào."
Hoàng Nhã Lệ ngậm bọt trong miệng, rõ hình thù, bắt đầu trêu Chu Lệ Lan.
Chu Lệ Lan từng gặp nào hoạt bát tự nhiên như , lập tức chống đỡ nổi, theo lời gọi một tiếng:
"Chị."
Hoàng Nhã Lệ vẻ ngốc nghếch của cô chọc , ôm bụng nghiêng ngả, khiến mặt Chu Lệ Lan đỏ bừng như m.ô.n.g khỉ, luống cuống gì, cầm khăn mặt cũng xong, rửa cũng mà rửa cũng xong, chỉ thể cầu cứu sang Lương Thanh Thanh.
Lương Thanh Thanh bên cạnh mà nhịn , thấy ánh mắt cầu cứu của Chu Lệ Lan thì bất lực vỗ vai Hoàng Nhã Lệ:
"Được , đừng trêu cô nữa, cô nhát lắm."
"Biết mà."
Hoàng Nhã Lệ phì bọt trong miệng, hì hì. Khuôn mặt thanh thuần trong sáng như hoa sen trắng của cô hợp với dáng vẻ lém lỉnh, nhưng khiến thấy phản cảm.
"Này, Vương tri thức cùng làng với chúng ? Sao thấy?"
"Cô bảo bụng khỏe, vệ sinh ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-259-a.html.]
Lương Thanh Thanh gật đầu, hỏi thêm nữa. Vừa rửa mặt xong, mấy đợi Vương Xuân Vinh cùng đến đài phát thanh.
Tới nơi thì thấy đông kín . Nam nữ tự động thành hai hàng hai bên sân, ở giữa tự hình thành một lối rõ ràng.
Lương Thanh Thanh thấy Tô Tân Xuyên trong đám . Cũng chẳng vì lý do gì đặc biệt, đơn giản là cao, tướng mạo nổi bật, giữa đám đông bình thường thì đúng là cực kỳ nổi bật. Cô còn mấy cô gái xung quanh đang thì thầm bàn tán về .
cô chỉ liếc một cái dời mắt, tập trung chú ý lên bục cao phía .
Bây giờ bục vẫn ai, chỉ thấy đó một giá đỡ cao, phủ tấm vải đỏ kín mít, rõ bên trong là gì, nhưng độ dày, Lương Thanh Thanh đoán là bảng đen hoặc bảng trưng bày gì đó.
May là nghi vấn kéo dài lâu, lên vén màn giải đáp.
giờ, hai phụ nữ trung niên bước lên bục. Khi thấy phụ nữ mặc áo sơ mi trắng bên trái, ánh mắt Lương Thanh Thanh lóe sáng – chẳng chính là phó cục trưởng tuyển cô đài phát thanh tỉnh ?
"Các đồng chí mến, chào buổi sáng. là Điền Phong Xuân, phó cục trưởng đài phát thanh tỉnh. Chào mừng đến với đài phát thanh, trở thành một thành viên của chúng ."
Điền Phong Xuân khí chất hơn , dù tay cầm cái loa to mấy phù hợp, nhưng chỉ cần bà bục là đủ khiến đám đông im phăng phắc, chăm chú lắng .
Vừa dứt lời, phía vang lên tràng pháo tay rào rào. Mọi mặt mày hớn hở, mắt đỏ hoe khi phụ nữ mà giờ họ chỉ dám ngưỡng mộ từ xa. Sau bao vất vả phỏng vấn, họ hiểu rõ hơn ai hết cơ hội quý giá đến mức nào, khỏi thấy xúc động.
cảm xúc chỉ thoáng qua, ai nấy âm thầm hạ quyết tâm: Nhất định học thật , phấn đấu từng bước, cũng thể vị trí như phó cục trưởng Điền…
Nghĩ đến đó, cả họ như tiếp thêm sức mạnh.