70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 223: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:14:39
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Học Dũng đang đun nước tắm trong bếp, còn Mã Tú Chi thì tiến về phía phòng khách. Bà tò mò xem hai đứa luyện tập thế nào. Càng tới gần, càng thấy lạ — chẳng động tĩnh gì cả?

Chẳng lẽ mấy âm thanh là do Lương Thư Cường và Vương Hiểu Mai tạo ?

Mã Tú Chi bước qua ngưỡng cửa cao, quanh một lượt vẫn thấy ai. Bà cau mày, định sang phòng Lương Thanh Thanh tìm thì tiếng gọi từ xa vọng :

"Mẹ, về ạ?"

theo hướng tiếng gọi, thấy hai đang sát góc cửa sổ. Họ nghiêm túc, cách một khá chuẩn mực, trông chẳng gì bất thường.

"Sao hai đứa đó?"

Mã Tú Chi , ngạc nhiên hỏi.

Lương Thanh Thanh gấp tờ báo tay, mỉm giải thích:

"Ở đó sáng hơn, bên trong phòng tối. Anh Phạm đang dạy con chữ ."

Câu trả lời thuận miệng giải thích lý do vì tiếng động gì.

"Ồ, hai đứa nghỉ chút . Trời sắp tối , mai tiếp cũng , cần gấp."

Giải tỏa nghi ngờ, Mã Tú Chi tiếp: "Để rót cho hai đứa cốc nước, đừng để khản cổ."

"Cảm ơn bác gái."

Khóe miệng Phạm Diễn Hành cong cong:

" cháu khát, nãy cháu uống ."

(Đầu óc đen tối đến mức tự thấy đáng đánh)

Vừa dứt lời, mu bàn chân giẫm mạnh một cái. Quay đầu liền chạm ánh mắt đẽ của Lương Thanh Thanh, chỉ là lúc còn mơ màng như nữa, mà là ánh giận dữ, cảnh cáo rõ ràng.

Cái đồ hổ, mặc quần trở mặt nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-223-a.html.]

"Chúng con đều uống , việc ạ, cần lo cho bọn con . Con nốt bài báo cuối rửa mặt." Lương Thanh Thanh khẽ rụt chân bàn, nheo mắt , để lộ hàm răng trắng đều.

"Ừ." Mã Tú Chi còn bếp giúp Lương Học Dũng nhóm lửa nên cũng nấn ná, nhanh chóng rời khỏi phòng khách.

Đợi khi bóng dáng bà khuất hẳn, Lương Thanh Thanh mới cúi về phía , túm lấy tai Phạm Diễn Hành, nghiến răng:

"Anh linh tinh cái gì thế hả?"

Phạm Diễn Hành ấm ức:

"Anh thật mà. Ngược là Thanh Thanh, em mới là uống, rõ ràng là ..."

Nghe , Lương Thanh Thanh buông tai , giơ tay bịt miệng . Ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ chiếu lên khuôn mặt cô, in rõ vẻ thẹn thùng đỏ ửng giấu .

Cô dậm chân tức giận:

"Anh mà còn linh tinh nữa, em mặc kệ luôn!"

"Được , nữa."

bịt miệng nên giọng mơ hồ như đang .

Lương Thanh Thanh đảo mắt cảnh giác, trừng mắt một cái mới thu tay . Trong lòng thầm hạ quyết tâm: thời gian tới cách xa đàn ông tên Phạm Diễn Hành . Không hiểu học mấy trò đó ở , thủ đoạn thì quá nhiều, cô chống nổi!

Nghĩ đến chuyện ban nãy, cô vô thức khép chặt hai chân, ánh mắt vô tình lướt qua đôi môi đỏ ửng của Phạm Diễn Hành.

Thật … cảm giác đó, cũng khá tuyệt. Nếu lặp một nữa thì...

Lương Thanh Thanh tròn mắt, tự tin đây là suy nghĩ của . Đều là của Phạm Diễn Hành, đúng, đều tại !

Thế nhưng ba ngày tiếp theo, cho dù Lương Thanh Thanh cũng cơ hội. Vì Lương Thư Cường “truyền m.á.u gà” gì, cứ bám riết lấy họ. Hết đến mô phỏng phỏng vấn, là để luyện cảm giác đối mặt với nhiều kiểu khác .

Cũng may hiệu quả rõ rệt. Ít nhất thì Lương Thư Cường còn quá căng thẳng, những câu trả lời cũng trở nên trơn tru hơn nhiều.

Thời gian thấm thoắt trôi, đến ngày phỏng vấn chính thức. Vì là cuối tuần, nên nhà họ Lương tổng động viên trận. Mã Tú Chi dậy từ sáng sớm, nấu cho mỗi một bát mì, hiếm hoi còn ốp thêm hai quả trứng.

Loading...