Đợi tan , cô sẽ chuyện với chồng.
Cả ngày hôm đó, trong lòng chất chứa tâm sự, Hoàng Thục Mẫn việc mà tâm trí cứ lơ đãng. Cuối cùng cũng hết giờ , cô liền ghé qua kho trả dụng cụ chạy thẳng về nhà. Vì về quá sớm nên trong nhà chỉ một Lương Thanh Thanh.
"Chị hai? Chị về ?" Lương Thanh Thanh ăn sáng xong thì ngủ một giấc, đó bản thảo, quên tranh thủ dọn dẹp nhà cửa. Lúc cô đang cầm chổi quét sân, thấy Hoàng Thục Mẫn thở hổn hển chạy , cô khựng một chút nở nụ chào hỏi.
Nhìn Lương Thanh Thanh tươi rạng rỡ, Hoàng Thục Mẫn nhớ đến lời cô từng , cũng thấy sai: em chồng cô đúng là nhan sắc nổi bật nhất vùng. Bảo đàn ông điều kiện như mà chỉ mới gặp mặt một ưng ngay.
Nếu cô là đàn ông, chắc cũng sẵn sàng bỏ tiền để cưới một như về nhà.
Hoàng Thục Mẫn cũng mỉm , cố gắng gạt những suy nghĩ lộn xộn trong đầu sang một bên: "Ừm."
Nói xong, cô nắm chặt lòng bàn tay, định bụng liệu nên kể chuyện cho Lương Thanh Thanh . Dù cũng liên quan đến hôn sự của cô . nghĩ nghĩ , cuối cùng vẫn dẹp ý định. Làm gì chuyện bỏ qua cha mà thẳng đến chuyện cưới xin với con gái? Như thế chẳng quá vô tổ chức ?
Thôi thì cứ bàn với chồng .
Sau khi quyết định, cô trò chuyện với Lương Thanh Thanh đôi ba câu bếp chuẩn thức ăn cho gà. tai vẫn vểnh lên ngóng động tĩnh ngoài sân. Đến khi thấy giọng của Mã Tú Chi, cô lập tức gọi:
"Mẹ, giúp con một tay nhé? Tiện thể nhặt trứng luôn."
"Được."
Mã Tú Chi giúp Hoàng Thục Mẫn mang thức ăn sân . Mở hàng rào tre xong, hai quen tay đổ thức ăn xuống đất. Vừa rải một ít, đám gà béo bay khỏi ổ, tranh mổ lấy mổ để.
Mã Tú Chi tranh thủ vạch rơm trong ổ, moi bốn năm quả trứng. Có một quả còn âm ấm, khiến bà vui vẻ hơn hẳn, cả khóe mắt cũng hiện rõ nếp nhăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-200-a.html.]
Khoảnh khắc vui vẻ nhất trong ngày chính là lúc . Trứng gà là đồ , bổ thể đổi tiền. Tích cóp nhiều, đến ngày nghỉ mang hợp tác xã đổi lấy tiền, trả nợ cho nhà hàng xóm từng vay khi lão nhị cưới vợ.
Vừa tính toán trong đầu, tay Mã Tú Chi càng cẩn thận hơn, sợ vỡ trứng. Còn Hoàng Thục Mẫn bên nãy giờ vẫn im lặng, rốt cuộc cũng lấy hết can đảm mở lời:
"Mẹ, con chuyện ."
"Chuyện gì thế?" – Mã Tú Chi vẫn xổm đất, chăm chú kiểm tra các khe rơm xem quả nào sót. Nghe Hoàng Thục Mẫn , bà cũng ngay.
"Lần con về nhà, con mối hôn sự giới thiệu cho Thanh Thanh..."
Nghe đến đây, Mã Tú Chi nhíu mày, chậm rãi dậy cô:
"Cái gì cơ?"
Hoàng Thục Mẫn đôi mắt giống Lương Thanh Thanh của Mã Tú Chi, tim đập rộn lên.
"Là nhà bên em dâu tương lai của con..."
Cô vội vàng kể bộ thông tin về nhà trai mà , giọng nhanh gấp, để Mã Tú Chi cơ hội chen . Nói càng nhiều, cô càng cảm thấy nhẹ nhõm.
Bên nhà đẻ thể giới thiệu mối hôn sự như , chẳng là một điều quá đáng tự hào ? Người khác quan hệ như thế, khi cầu cạnh, mà nhà họ tự đưa tới tận tay em chồng cô!
Nếu thành công, cô chính là lập công lớn trong nhà họ Lương! Ai mà chẳng quý mến cô?