70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 197: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:56:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi chân dài để trần, ngón chân co vì hoảng. khi nhận , cô liền thả lỏng – như thể sự hiện diện của chính là cảm giác an tuyệt đối.

Cả cô trắng như tuyết, trong đêm tối nổi bật đến mức chói mắt.

“Không cố ý dọa em.”

Phạm Diễn Hành thu ánh mắt , nuốt nước bọt, hít sâu một để đè nén cảm xúc. Anh giơ bộ quần áo sạch tay lên, bước khỏi bóng tối, vùng sáng đèn dầu, hạ giọng:

đoán em sắp tắm xong nên đây… đợi.”

Đợi ư? Anh đợi bao lâu ?

Chẳng lẽ thấy cô hát khe khẽ? Nghĩ đến nãy lẩm nhẩm một bài tình ca của Châu Kiệt Luân, lệch tông tơi tả… dù chắc gì nhận , mặt cô vẫn nóng bừng, giọng điệu vô thức cao hơn mấy phần, chút khoa trương:

“Lén tắm, ngượng !” Phạm Diễn Hành thực sự Lương Thanh Thanh hát bài gì, cũng chẳng lệch tông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-197-a.html.]

từng nhạc của Châu Kiệt Luân, mà đơn giản vì... lúc đầu óc đặt bài hát!

Thật đấy! Anh hề cố ý trộm! Ai bảo sân yên tĩnh đến lạ, chỉ cần gió thổi cỏ lay cũng rõ ràng, huống hồ tiếng nước tí tách, tiếng bước chân lạch bạch, cả tiếng cô hát khe khẽ – ngơ cũng khó.

Bị Lương Thanh Thanh vạch trần nhẹ nhàng nhưng cực kỳ chính xác, vẻ bình thản của Phạm Diễn Hành suýt nữa giữ . Ngón tay siết chặt đống quần áo sạch, gân xanh mu bàn tay nổi rõ, yết hầu lăn nhẹ hai , ho khẽ một tiếng để che giấu sự lúng túng. Sau đó, khẽ , giọng như đang thương lượng:

“Vậy... để hát bù cho em?”

“Phì! Ai mà tắm hả? Em biến thái!”

Lương Thanh Thanh lườm một cái, vẻ mặt đầy chê bai. Cô chỉ nhanh chóng xóa tan bầu khí ngượng ngùng vì lén lúc hát sai tông, để ý đến sự căng thẳng khác thường của Phạm Diễn Hành.

Nói xong, cô liền sải bước về phía bể nước, dáng vẻ như thoát càng nhanh càng .

Chỉ là… lời thốt bao lâu như một cái tát mạnh giáng mặt cô.

Lương Thanh Thanh đột nhiên hiểu một chân lý – những lúc, tuyệt đối đừng buông lời tàn nhẫn liều lĩnh, vì thể... tự vả mặt nhanh hơn tưởng!

Loading...