70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 173: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:55:55
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe , tim Phạm Diễn Hành đập thình thịch. Anh , chắc chắn cô nhận .

"Không giận em." Anh dám chứ.

"Còn giận, chiều nay với em lấy một câu, đồ lừa đảo."

Lương Thanh Thanh bĩu môi, môi cong lên như sắp treo cả chai nước tương. Giọng cô cố ý hạ thấp, mang theo vẻ quyến rũ lười biếng, lộ rõ sự tủi che giấu .

Phạm Diễn Hành đột nhiên im bặt, trong lòng nổi lên một trận chột rõ nguyên do. Tuy cơn giận nhắm cô, nhưng ít nhiều gì cũng phần giận lây. Anh há miệng, định giải thích, nhưng bắt đầu từ . Cảm giác như đầu óc bỗng chốc cuồng.

"Thanh Thanh…"

Nhìn vẻ mặt của Phạm Diễn Hành, tâm trạng nũng để cho qua chuyện của Lương Thanh Thanh khựng , vài ý nghĩ xoay chuyển trong đầu cô. Đột nhiên cô dậm chân, hừ một tiếng:

"Đừng gọi em."

"Chiều nay , bây giờ cũng đừng chuyện với em nữa."

Cô cầm hai quả đào, lúc còn quên trừng mắt liếc , nhưng đôi mắt rõ ràng đỏ, như thể đang ngấn nước.

"Em thích ai, khác , còn ?"

Sau khi lưng , tiếng lẩm bẩm nhỏ nhẹ của cô truyền tai từng chữ một, khiến thở khựng hai nhịp.

"Thanh Thanh!"

Phạm Diễn Hành vô thức bước tới hai bước. Anh đuổi theo, nhưng Lương Thanh Thanh chạy bếp, bên trong nhà cô, lúc thời điểm thích hợp để tỏ bày. Đương nhiên thể theo để giải thích.

Anh ôm trán, cảm giác hối hận trào dâng trong lồng ngực. Rõ ràng hôm nay mối quan hệ của hai tiến thêm một bước, mật gì sánh , lẽ nên một thời gian ngọt ngào... Thế mà tất cả tự tay phá hỏng.

Chỉ sợ bây giờ Thanh Thanh hận đến c.h.ế.t mất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-173-a.html.]

Anh nổi cáu với cô chỉ vì một Tô Tân Xuyên chẳng liên quan gì cơ chứ?

Rõ ràng cô thông minh, cũng thù dai, giờ đoán khác mà trút giận lên , trong lòng chắc chắn buồn bực và tủi đến phát .

Chẳng cô chỉ Tô Tân Xuyên nhiều hơn hai thôi ?

Có gì to tát , cũng chỉ là vài cái liếc mắt.

Anh siết chặt nắm tay, thừa nhận đang ghen với Tô Tân Xuyên, nhưng chỉ cần nhớ tới cảnh cô gọi ngọt ngào từng tiếng “Tô trí thức” bên cạnh , là trong lòng bức bối lên xuống, tức đến phát điên.

Phạm Diễn Hành hít sâu một , cố gắng định cảm xúc đang bờ vực mất kiểm soát.

May mà cô nhận lấy quả đào, điều đó nghĩa là cô vẫn giận đến mức cắt đứt quan hệ với . nếu cố gắng chuộc , e rằng cô sẽ dễ dàng tha thứ.

Song đồng thời, câu của cô khiến dâng lên một niềm vui khó tả.

Người cô thích... đương nhiên là .

Phạm Diễn Hành liếc về phía cửa bếp, tại chỗ một lúc mới bước . Vừa nhà thấy thằng nhóc nhà họ Lương đang dính lấy Lương Thanh Thanh, gì khiến cô vui vẻ, mày liễu cong cong, tiếng nhẹ như tơ, quấn chặt lấy trái tim .

Đến gần mới bọn họ gì.

"Cô út, cô giữ con chim nha."

Tùng T.ử mở lòng bàn tay, lộ một con chim non mọc đủ lông, trông đáng yêu.

Nói xong, cái miệng nhỏ nhắn của nó vẫn ngừng luyên thuyên:

"Lần cô út thích mấy quả dại đó, hôm nay cháu hái thêm ít nữa, cháu đang rửa cho cháu, lát nữa là ăn . Ngày mai cháu hái cho cô hen."

Nghe , Lương Thanh Thanh nhận lấy con chim non buồn . Thằng nhóc , thế mà sai nó rửa quả dại cho cô út, đúng là mượn hoa hiến Phật!

Loading...