70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 171: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:55:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một mâu thuẫn.

Lương Thanh Thanh thể là thích, cũng chẳng đến mức ghét. Vì hai Lương Quân Cường, cô vẫn giữ hòa khí với chị dâu.

“Nếu tuyển thì thật sự là chuyện !”

Vương Hiểu Mai vỗ vai Lương Thanh Thanh, cổ vũ cô cố gắng.

Hoàng Thục Mẫn chịu thua, tiến lên khoác vai Lương Thanh Thanh:

" đấy, em gái, dạo cứ chuyên tâm luyện tập , chuyện trong nhà khỏi lo."

"Trời nóng như thế , còn ôm ấp ." Mã Tú Chi cau mày .

Nhìn cảnh tượng giống như tranh giành sủng ái mắt, Lương Thanh Thanh buồn bất lực xoa trán. Đột nhiên cô nhớ chuyện quan trọng, liền vội vàng dặn dò:

"Chuyện đừng để lộ ngoài, chỉ là con đoán bừa thôi. Nếu để đều , lúc đó áp lực cạnh tranh sẽ tăng lên."

"Yên tâm , chị tuyệt đối bậy ."

"Phải giữ miệng cho chặt đấy."

Thêm chuyện , niềm vui càng tăng lên, khí trong bếp cũng náo nhiệt hơn hẳn. Mọi trò chuyện rôm rả, thiết hơn cả ngày thường.

Từng món ăn ngon dọn lên bàn, Lương Thanh Thanh món sườn xào chua ngọt, nhịn hít hà một . Ngay cả món bí đao hầm thịt bên cạnh cũng chẳng thu hút nổi ánh mắt của cô.

"Sao vẫn về nhỉ?"

Lương Thanh Thanh rửa tay, cửa bếp. Vương Hiểu Mai thấy, liền hỏi:

"Đợi ai thế?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-171-a.html.]

Nghe , mặt Lương Thanh Thanh đỏ bừng, cô khẽ ho một tiếng cố ý lớn giọng phản bác:

"Không đợi ai cả, em chỉ là đói thôi."

Không thì còn đỡ, càng giống như đang chối quanh co. Vương Hiểu Mai khẽ xoa mũi, chút hối hận vì hỏi câu đó. Cô liếc Lương Thanh Thanh, sang Mã Tú Chi đang đun nước bên bếp, trong lòng đắn đo, nên suy đoán của cho chồng .

Suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn im lặng. Chuyện của trẻ thì cứ để trẻ tự giải quyết, cô mà nhúng tay chỉ sợ vô duyên vô cớ hỏng mối quan hệ với cô em chồng.

Hơn nữa, trong thâm tâm, cô cũng hy vọng Thanh Thanh sẽ cuộc sống . Với nhan sắc và tính cách như , cô sinh là để hưởng hạnh phúc. Chỉ là trai họ Phạm là bến đỗ nhất ...

Hoàng hôn buông xuống, bóng dáng Phạm Diễn Hành và Lương Quân Cường cuối cùng cũng xuất hiện trong sân. Người tới cửa lập tức chú ý đến bóng hình kiều diễm nơi cửa bếp. Đôi mắt phượng quyến rũ chạm thẳng mắt , né tránh, cũng chẳng thiên vị, cứ thế chăm chú, như thể đang với rằng cô chờ từ chiều.

Cơn tức giận đè nén suốt cả buổi chiều lập tức tan biến hơn một nửa.

"Về ?"

Lương Thanh Thanh đón, bước chân nhẹ nhàng, chạy về phía Lương Quân Cường nhưng đôi mắt đen láy đảo quanh ai , đang tính toán chuyện gì xa.

"Ừ, từ Đào Sơn xuống."

Lương Quân Cường tít mắt, chẳng nhận chút gì bất thường giữa hai . Anh quanh, thấy ai ngoài, liền hạ giọng nhỏ:

"Anh hái trộm mấy quả đào, lát nữa chia cho ăn."

Giờ thứ đều là tài sản tập thể, hành vi của Lương Quân Cường thể lớn cũng thể nhỏ, nhưng chẳng ai gây chuyện, cũng cả. Ai mà từng lén lên núi hái đào ăn ? Mọi đều nhắm một mắt mở một mắt mà thôi.

"Vừa chua chát, em thích ăn." Nghe , Lương Thanh Thanh nhăn mũi, rõ ràng là chẳng hứng thú.

Biết cô ăn đồ chua, Lương Quân Cường đáp:

"Không ngon bằng mấy quả đào Sở Kỳ mua , nhưng em yên tâm, và Diễn Hành đều chọn quả đỏ, nãy nếm thử một quả thấy cũng ngọt đấy."

Loading...