70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 135: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:30:13
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Về , về .”

Mã Tú Chi lặp hai , ánh mắt dừng gương mặt Phạm Diễn Hành liếc sang Lương Thanh Thanh bên cạnh. Trong đầu kìm nhớ đến mấy lời đồn đại gần đây trong thôn, sắc mặt thoáng chốc trở nên khó xử.

Trước đây, bà thiện cảm với con và năng lực của Phạm Diễn Hành. bây giờ, khiến con gái bà dính mớ lời ong tiếng ve, vốn chẳng tiếng gì trong thôn, nay càng thêm rắc rối. Dù rõ chuyện của , nhưng trong lòng bà vẫn khó mà vui vẻ nổi.

Ngay cả cách đối xử với lúc cũng nên thế nào cho .

Nghĩ , Mã Tú Chi khẽ thở dài, tránh ánh mắt Phạm Diễn Hành, dứt khoát :

“Đừng đó nữa, nhà uống miếng nước .”

Nói , bà lấy chìa khóa từ túi quần, thẳng về phía nhà bếp mở cửa.

Mã Tú Chi về đến nhà đảo mắt quanh một lượt, đó vội vã ruộng. Bà cũng trò chuyện thêm với con gái và Phạm Diễn Hành, nhưng mấy hôm nay mưa nhiều, công việc trì trệ, thể cứ ở nhà mãi.

Hơn nữa cũng sắp đến giờ nghỉ trưa, đợi lúc chuyện thêm cũng muộn.

Đến trưa, Mã Tú Chi hối hả về nhà. Không tin gì , mà những khác trong nhà cũng về sớm hơn khi. Chẳng mấy chốc cả nhà tề tựu đầy đủ.

Vừa bước , Mã Tú Chi thấy Hoàng Thục Mẫn đang ôm chặt Lương Quân Cường mà lóc, xung quanh còn nhiều đang . Vậy mà cô cũng hề thấy hổ.

Nếu trong nhà chỉ thì gì, dù cũng là vợ chồng son, mới cưới lâu, đang mặn nồng — ai chẳng từng trải qua, cũng thể hiểu .

mà, cạnh đó còn Phạm Diễn Hành đang !

“Khụ khụ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-135-a.html.]

Mã Tú Chi ho khan một tiếng, Hoàng Thục Mẫn thì khựng , đó đỏ mặt, vội vàng buông Lương Quân Cường , lau nước mắt lùi về phía góc tường.

Bên , Tùng T.ử cũng đang ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Lương Thanh Thanh ré lên, tiếng khàn đặc mà vẫn chịu dừng. Người còn tưởng chuyện gì nghiêm trọng lắm xảy .

“Ngoan nào, đừng nữa.”

Lương Thanh Thanh kinh nghiệm dỗ trẻ, chỉ luống cuống vỗ nhẹ lưng Tùng Tử. Trước đó cô thử đủ cách nhưng đều vô dụng. Phải đây cô một là một, hai là hai, bảo Tùng T.ử hướng đông, nhóc tuyệt đối dám hướng tây.

Xem là thật sự dọa sợ .

Oái oăm , bố Tùng T.ử đều về, khác trong nhà cũng ai trị nổi tiểu ma vương . là đau đầu thật sự.

“Tùng T.ử thế ? Lại đây với bà nội nào.”

Mã Tú Chi thấy Tùng T.ử cứ bám riết lấy Lương Thanh Thanh thì giật , vội vàng chạy tới định bế . Tùng T.ử cứ ôm chặt lấy chân Lương Thanh Thanh, tài nào kéo , sợ thương nên bà cũng dám dùng sức.

“Không, con cô út cơ.”

Tùng T.ử vẫn nức nở, tầm nước mắt nhòe nhưng đôi mắt to vẫn chăm chăm Lương Thanh Thanh. Cậu sợ nếu chớp mắt thôi thì dì út sẽ biến mất, giống như , ngủ một giấc dậy thấy cô nữa.

“Cô đây mà, đừng nữa.”

Lương Thanh Thanh dở dở . Không ngờ đứa trẻ khỏe đến , ôm chặt tới mức chân cô cũng bắt đầu đau nhức.

Không hiểu cô chợt nhớ đến chuyện Phạm Diễn Hành từng kể từng chăm cháu giúp chị gái, bèn thử như cầu cứu.

Còn nước còn tát! Biết dỗ Tùng T.ử thì ? Không thể để bé cứ mãi như , mắt sưng húp cả lên .

Loading...