70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 124: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:30:02
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mấy hôm nữa là thể về , em đừng buồn.”

Nghe , Lương Thanh Thanh sững một chút, đó mới kịp phản ứng là đang an ủi .

Nhịp tim cô bất chợt tăng tốc, từng nhịp đập như mang theo một rung động khó tả.

“Có ở đây, em buồn.”

Vừa dứt lời, tay cô chủ động nắm lấy tay —bàn tay còn kịp rút . Lòng bàn tay hai chạm .

Không rõ là ai đang quá căng thẳng, chỉ thấy chỗ tiếp xúc nhanh chóng trở nên ẩm ướt, khí xung quanh như cũng phủ một tầng nước mỏng.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tâm trí Phạm Diễn Hành xoay chuyển vô vàn suy nghĩ. Dái tai ửng đỏ, bàn tay đặt lớp chăn đẫm mồ hôi, giọng dịu dàng vang lên:

sẽ ở bên cạnh em.”

Vừa xong, như chợt nhớ điều gì, lập tức đưa mắt hiệu cho Lương Thanh Thanh. Cô cũng hiểu ý, phối hợp thành công.

Hai vội buông tay, giả vờ như từng chuyện gì xảy , lượt dời ánh mắt hướng khác.

Đến ngày thứ năm Phạm Diễn Hành viện, mưa bắt đầu ngớt tạnh hẳn. Mây đen tan , ánh nắng xuyên qua kẽ lá, rọi xuống mặt đất vốn ẩm ướt bao ngày qua.

“Cuối cùng thì mưa cũng tạnh .”

Không rõ ai trong nhà ăn buột miệng thốt lên. Lương Thanh Thanh đang xếp hàng liền về phía phát âm thanh, quả nhiên thấy một tia nắng xuyên qua mái hiên. Những bước khỏi cổng cũng chẳng cần che ô nữa.

Phải , mưa tạnh thật .

“Đồng chí, mua gì ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-124-a.html.]

Nhân viên phục vụ cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Lương Thanh Thanh , mỉm :

“Ba bát mì Dương Xuân, thịt, trứng. Cảm ơn nhé!”

Đây là đầu tiên nhân viên phục vụ thấy kiểu gọi món “tiết kiệm” đến . Người nông thôn ăn mì Dương Xuân, thành phố cũng chẳng ăn, nên khỏi ngẩng đầu cô.

Chỉ một cái liếc mắt, suýt thể rời mắt.

Lương Thanh Thanh mặc áo màu chàm, quần dài đen, mái tóc đen b.í.m thành đuôi sam buông lơi vai, phóng khoáng chút lười biếng. Gương mặt thanh tú, đường nét tinh xảo càng thêm dịu dàng khi cô .

Làm ở căn tin bao lâu nay, từng thấy cô gái nào xinh như , nhịn thêm vài . Khi bỏ mì nồi còn cố tình cho thêm chút nữa, :

“Đồng chí đợi chút nhé, mì chín mang .”

“Vâng ạ.”

Lương Thanh Thanh tỏ vẻ khó chịu, đưa tiền, phiếu gạo cùng hộp cơm bước sang một bên nhường chỗ.

Căn tin chẳng rộng rãi gì, chỉ vài ô cửa sổ và mấy cái bàn ăn. Ngoài chẳng gì đáng chú ý. Cô thu hồi ánh , tiếp tục ngó cửa sổ mà rằng phần lớn ánh mắt trong phòng đều đang hướng về phía .

Mấy ngày nghỉ ngơi khiến bệnh cảm của cô khỏi hẳn. Ở trong phòng bệnh lâu cũng bức bối, nên nhân lúc Lương Quân Cường , cô tranh thủ tới căn tin mua cơm. Thật , lý do đơn giản ...

Nhà cô vốn phiếu mua mì. Đây là do Phạm Diễn Hành dúi cho cô khi ngoài, bảo mua gì ngon ngon mà ăn.

Mấy hôm nay cũng dúi cho Lương Quân Cường, nhưng với tính cách thích nhận của khác, chẳng thể nào nhận nổi. Hơn nữa, Sở Kỳ đến thăm mang ít đồ, bạn đến là quá chu đáo . Nhận thêm tiền phiếu của Phạm Diễn Hành thì còn mặt mũi nào trả?

, để tránh tiêu xài hoang phí, Lương Quân Cường thường kéo ăn chung đồ Mã Tú Chi gửi tới, thậm chí còn hạn chế đến căn tin.

Lòng thì thật, nhưng cũng dễ thành gánh nặng.

Loading...