5 5 Cô Ấy Làm Thuốc Dẫn Cho Phó Gia - Chương 286
Cập nhật lúc: 2024-09-24 14:12:38
Lượt xem: 33
Tô Úc Nhiên mắt đỏ hoe, Du Oánh Oánh nói: "Cậu cãi nhau với Phó tổng à? Anh ta lại bắt nạt cậu nữa hả? Hôm qua không phải vẫn tốt sao? Người đàn ông này sao lại như vậy chứ?"
Tô Úc Nhiên nói: "Tớ chỉ cảm thấy rất mất mặt."
Cô cũng không biết mình nghĩ như thế nào, cuối cùng lại cầu xin anh ta như vậy...
Quan trọng là, dù cầu xin như vậy, anh ta vẫn bỏ đi!
Người luôn bị động trong chuyện tình cảm, khó khăn lắm mới chủ động một lần...
Kết quả chờ đợi cô, lại là như thế này.
Hừ...
Thấy chưa, đúng là yêu đương mù quáng sẽ không có kết cục tốt.
Du Oánh Oánh ngồi bên cạnh, an ủi cô: "Không sao đâu! Đàn ông tồi nhiều lắm, chúng ta tìm người khác là được! Anh ta chẳng qua chỉ đẹp trai hơn một chút, giàu có hơn một chút, có gì ghê gớm chứ? Anh ta muốn lên trời à! Còn dám khiến cậu đau lòng như vậy."
Du Oánh Oánh ở bên Tô Úc Nhiên cả buổi sáng, đến trưa hai người mới tách ra đi làm.
Tô Úc Nhiên vừa đi công tác về hôm qua, hôm nay vẫn đang trong kỳ nghỉ, đáng lẽ không cần phải đi, nhưng cô quá buồn chán.
Nếu không tìm việc gì đó để làm, cô sẽ cứ mãi nghĩ đến chuyện của Phó Hàn Châu.
Tan làm, Tô Úc Nhiên ra khỏi công ty, đã tám giờ tối.
Cô xuống lầu, thấy một chiếc xe dừng ở đó, Khương Nhan đang đứng bên cạnh xe.
Thấy Khương Nhan, Tô Úc Nhiên giả vơ như không nhìn thấy.
Khương Nhan lại chủ động lên tiếng: "Tô Úc Nhiên!"
Tô Úc Nhiên không để ý đến cô ta.
Khương Nhan nói: "Cô điếc à? Gọi cũng không nghe."
Giây tiếp theo, cửa xe mở ra, Phó phu nhân bước xuống xe: "Nhiên Nhiên."
Tô Úc Nhiên nhìn thấy Phó phu nhân, mới hiểu tại sao Khương Nhan lại đến đây.
Phó phu nhân nói: "Lên xe, tôi nói chuyện với cô một chút."
Nhìn thấy dáng vẻ chân thành của bà, Tô Úc Nhiên lên xe.
Cô đã lâu không gặp người nhà họ Phó.
Gần đây cũng ít liên lạc với Phó Hàn Châu.
Trên xe, Khương Nhan ngồi ở ghế phụ phía trước, Phó phu nhân ngồi cạnh Tô Úc Nhiên, thấy Tô Úc Nhiên không nói gì, bà mới lên tiếng: "Hôm nay Hàn Châu đến nhà, nó nói với ông nội rằng muốn ly hôn với cô. Tôi đến đây để hỏi xem, chuyện này cô nghĩ thế nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-286.html.]
"..."
Tô Úc Nhiên nhớ lại anh đã nói sẽ đến bàn bạc chuyện ly hôn với ông nội, không ngờ anh thật sự đã đi.
Như vậy...
Cũng tốt!
Tô Úc Nhiên ngẩng đầu, nhìn Phó phu nhân nói: "Vậy chẳng phải rất tốt sao? Ông nội nói thế nào?"
"Ông nội đương nhiên là không đồng ý, cho nên mới bảo tôi đến gặp cô." Phó phu nhân nói: "Cô và Hàn Châu, có vấn đề gì sao?"
"Không có vấn đề gì, anh ta bất lực, tôi muốn đổi người chơi thử." Tâm trạng cô rất tệ, vừa mở miệng đã nói bậy.
Khương Nhan đang chơi điện thoại, nghe thấy vậy, quay đầu lại: "Tô Úc Nhiên, cô nói bậy bạ gì vậy?"
"Tôi nói bậy chỗ nào?" Tô Úc Nhiên nói: "Nói cứ như cô rất hiểu chuyện của tôi với anh ta vậy."
"Tôi..."
Khương Nhan sa sầm mặt mày.
Phó Hàn Châu muốn ly hôn với Tô Úc Nhiên, Khương Nhan hận không thể vỗ tay khen hay!
Ly hôn là tốt rồi!
Cô ta đã biết sẽ có ngày này.
Phó phu nhân nghe thấy lời Tô Úc Nhiên nói, khóe miệng nhếch lên, có thể cảm nhận được Tô Úc Nhiên đang rất bực bội trong lòng.
Chắc là con trai bà lại làm chuyện gì thất đức rồi.
Bà nói: "Nếu là Hàn Châu sai, tôi sẽ bảo nó đến xin lỗi cô. Thật ra hai đứa ở bên nhau cũng rất tốt! Tôi thấy sau khi nó ở bên cô, đã có tình người hơn rất nhiều!"
Tô Úc Nhiên nói: "Không cần đâu! Tôi và anh ta, cứ kết thúc như vậy đi."
Trái tim cô đã bị tổn thương hết lần này đến lần khác, không biết đã bị anh ta đ.â.m bao nhiêu lỗ thủng rồi...
Dù anh ta có suy nghĩ gì, cô cũng sẽ không ở bên anh ta nữa!
Sống những ngày tháng tốt đẹp chẳng phải sướng hơn sao?
Cô phải đến đó để chịu ngược đãi à?
Nếu một mối quan hệ chỉ khiến bạn liên tục rơi nước mắt, vậy thì dù có yêu đến mấy, cũng chứng tỏ bạn đã gặp sai người!
"Đối với cô mà nói, cuộc hôn nhân này thật sự không còn đáng để níu kéo nữa sao?" Phó phu nhân nói: "Chuyện ly hôn, tôi thấy vẫn là đừng nên hấp tấp như vậy thì hơn."
Tô Úc Nhiên nói: "Là Phó Hàn Châu quyết định, bà nên đi khuyên anh ta, chứ không phải đến khuyên tôi! Tôi mệt rồi."