Huyền học thần côn ở TN 90 - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-15 05:16:42
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà đỡ khẽ lắc đầu, họ chỉ trông chờ chút tiền mừng để sống qua ngày.

Bà bạn già tức đến bật : "Đến tiền mừng cũng cho? Trên đời cái lý đó?"

Bà đỡ sợ bà đánh thức Phan Mỹ Phượng khó khăn lắm mới ngủ , vội vàng lắc đầu hiệu đừng nữa.

muộn, từ lúc nào Phan Mỹ Phượng mở đôi mắt hằn đầy tơ máu.

Trên đầu cô vẫn còn đẫm mồ hôi lạnh, tóc ướt sũng, bết từng sợi mặt và cổ.

Lần sinh của cô vô cùng gian nan, đêm qua lúc múc nước rửa chân cẩn thận trượt ngã, mãi đến sáng nay mới sinh con.

Vậy mà khi vất vả sinh con gái, đến một chén rượu nếp cẩm với trứng cơ bản nhất cũng mà ăn.

Mắt Phan Mỹ Phượng đỏ hoe, nhưng vẫn cố gượng dậy, run rẩy lấy từ gối một túi vải nhỏ đưa qua: "Đây là tiền Gia Bình đưa cho , hai bà đừng chê, cầm lấy ạ."

Bà đỡ vội từ chối: "Làm thế ."

Số tiền mừng , theo lý do nhà chồng đưa, nỡ để một sản phụ yếu ớt bỏ . Huống chi, đây còn là tiền chồng cô đưa để cô bồi bổ sức khỏe.

Phan Mỹ Phượng sắc mặt tái nhợt, gượng : "Nên mà, hai bà cũng đừng chê ít."

Bà đỡ tiếp tục từ chối, nhưng khi thấy dáng vẻ sắp của Phan Mỹ Phượng, lòng bà bỗng xót xa, nhận lấy túi vải: "Được , con gái, chúng nhận, con mau xuống nghỉ ngơi ."

Phan Mỹ Phượng thở hổn hển, khó khăn lắm mới xuống , mỉm với đang ẵm con: "Bế con cho xem với."

Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép

Bà đỡ lòng chua xót, cẩn thận bế đứa bé qua.

Phan Mỹ Phượng thấy mặt con gái liền bật : "Giống hệt cha nó, như tạc từ một khuôn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-than-con-o-tn-90/chuong-2.html.]

Bà đỡ cạn lời, giữa trán bé gái một nốt ruồi son, mặt đỏ gầy, đường nét thì rõ, giống Chu Gia Bình chỗ nào chứ?

Phan Mỹ Phượng và Chu Gia Bình là tự do yêu đương, ngày thường tình cảm vợ chồng như mật ngọt. Thế nhưng bà chồng Nhiêu Xuân Cầm chỉ buộc con trai thắt lưng , ưa con trai thiết với con dâu, ngày thường xem Phan Mỹ Phượng như cái gai trong mắt.

Lần Phan Mỹ Phượng sinh con, Chu Gia Bình còn đang dạy học ở huyện, nhà họ Chu đến một lời nhắn cũng báo cho . Với bên ngoài thì chỉ con trai bận công tác, chuyện tiện phiền.

vợ sinh con thể xem là chuyện nhỏ ? Ai mà là do Nhiêu Xuân Cầm độc chiếm con trai nên mới sinh sự.

Bé gái lúc đưa tay một cách chuẩn xác, nhẹ nhàng chạm mặt Phan Mỹ Phượng, dường như đang lau nước mắt cho cô.

Bé gái, , Sơn Từ thần quân, lúc trong lòng thầm thở dài một tiếng.

Ngọc Đế, chửi cái đồ trời đánh nhà ngươi!

Ngươi rốt cuộc chọn cho cái mệnh cách quái quỷ gì , cái thể của , liên lụy cha , c.h.ế.t yểu từ nhỏ, chính là cái mệnh mồ côi trong truyền thuyết.

Chẳng chỉ ăn mất con chim xanh mà Tây Vương Mẫu khó khăn lắm mới nuôi ?

Chẳng chỉ nhổ thêm mấy cây đào tiên nhà bà thôi ?

Phì, còn chê chim xanh dính răng, đào tiên thì to khó nhổ đấy.

Vậy mà Tây Vương Mẫu một tờ đơn kiện lên tận điện Lăng Tiêu.

Ngọc Đế nhân cơ hội mượn cớ g.i.ế.c gà dọa khỉ, đày xuống nhân gian, còn mỹ miều rằng: "Nhân gian hiện nay lễ băng nhạc hoại, mong thần quân hạ giới giáo hóa thế nhân."

Giáo hóa thế nhân mà cần thu hết pháp lực của , ném cho một cuốn «Đạo Đức Kinh» của Lão Quân đá xuống hạ giới ư?

Phì, Ngọc Đế nhà ngươi đúng là đồ mặt trắng!

Loading...