Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng - Chương 86: Có phải muốn xem tướng không?
Cập nhật lúc: 2025-08-08 07:52:47
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại nó ở đây?
Đương nhiên là để giúp cô trông chừng đàn ông !
A Ly dùng móng vuốt khẽ cào cánh tay Mộ Dao Quang, đôi mắt linh lợi liếc xung quanh, ngầm báo hiệu: Ở đây nhiều phụ nữ.
Mộ Dao Quang hiểu ý, thuận theo tầm mắt quét qua một lượt những trong văn phòng.
Ồ?
Một cái khiến cô bất ngờ, ánh mắt của chồng cô quả tệ!
Ngũ hành Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, ở đây đều đủ cả.
Người mệnh Kim quả cảm, mệnh Mộc trầm , mệnh Thủy hoạt bát, mệnh Hỏa tỉ mỉ, mệnh Thổ trung thành. Ngũ hành tuy tương khắc nhưng cũng tương sinh.
Trong môi trường công sở, lựa chọn một tổ hợp nhân sự như thể khiến nhiều việc đạt hiệu quả gấp bội.
Khi cô đang quan sát , cũng đang dò xét cô.
Đây chính là tên lừa đảo mà trong nhóm chat đến, đến tìm Tổng giám đốc Tô?
Một kẻ lừa đảo xinh như , là lừa tiền của Tổng giám đốc Tô tình cảm của ?
"Xin hỏi, cô họ Mộ ?"
Phương Thần nhanh chóng bước đến mặt cô, lịch sự mở lời.
Khi thấy con mèo đen mà Tổng giám đốc Tô ôm , thiết nhảy lên cô, trong lòng bắt đầu một suy đoán.
Là trợ lý đặc biệt của Tổng giám đốc Tô, hiểu Tổng giám đốc Tô kỷ luật với phụ nữ như thế nào. Ngay cả với cô Phùng , điều kiện tiên quyết để Tổng giám đốc Tô tặng quà là đối phương mở miệng đòi hỏi , mới cho.
Phiêu Vũ Miên Miên
Trước đây, luôn cảm thấy Tổng giám đốc Tô kỳ lạ, rõ ràng thích , tại bao giờ chủ động hài lòng ? Anh từng lúc cho rằng Tổng giám đốc Tô là một gã đàn ông cứng nhắc, hiểu chút nào về sự lãng mạn.
cho đến một đêm nọ, Tổng giám đốc Tô gọi điện bảo chuyển nhượng căn nhà ở Khu Viên Cảnh cho một cô gái tên Mộ Dao Quang, lúc đó mới bắt đầu suy nghĩ , lẽ Tổng giám đốc Tô hiểu lãng mạn, mà là gặp tình yêu đích thực.
"Xin chào, là Mộ Dao Quang, đến tìm Tô Giản."
Mộ Dao Quang Phương Thần mặt, lịch sự đáp.
Quả nhiên đoán sai, Phương Thần thầm nghĩ, mặt càng thêm cung kính, "Tổng giám đốc Tô đang ở văn phòng trong cùng, cô Mộ cứ việc thẳng ."
"Cảm ơn!" Mộ Dao Quang chân thành cảm ơn, đó sửa , "Anh thể gọi là Mộ Dao Quang, hoặc Mộ đại sư."
Cô thích khác gọi là "cô Mộ", chẳng chút khí thế nào.
Mộ đại sư?
Phương Thần: ...
Mọi : ...
Đây là cách xưng hô gì kỳ lạ ?
lẽ chỉ kỳ quặc như mới nuôi con mèo khác thường như thế!
, lúc họ đoán , con mèo đen chắc chắn là do cô gái nuôi.
Bởi vì, thái độ của con mèo đối với cô và với Tổng giám đốc Tô, thực sự khác một trời một vực.
"Vâng, Mộ..." Phương Thần dừng một chút, tiếp, "Đại sư!"
Gọi Mộ đại sư hơn là gọi thẳng tên, bất kể cô gái kỳ quặc , suy đoán thể cô sẽ trở thành phu nhân tương lai của tập đoàn Tô.
Nếu , trừ khi tiếp tục việc nữa, mới dám gọi thẳng tên cô.
"Ừm!" Mộ Dao Quang hài lòng, quả nhiên Mộ đại sư thoải mái hơn.
Đã văn phòng của chồng, cô bước chân định về hướng đó, nhưng Phương Thần gọi .
"Mộ đại sư — ngài—"
Phương Thần đột nhiên nhớ đến tài liệu chuẩn . Nếu lát nữa đưa tài liệu, gặp lúc hai họ đang mật, sẽ thích hợp?
Dù tài liệu cũng chuẩn xong, chỉ là mang một chuyến, cô sẵn lòng giúp mang đến cho Tổng giám đốc Tô ?
"...Anh xem tướng ?"
Mộ Dao Quang nhướng mày hỏi. Vẻ mặt ngập ngừng của giống với mấy trai ở khoa Khảo cổ của cô, khi tìm cô xem tướng đều biểu hiện do dự như .
Xem tướng?
Phương Thần sững , xem tướng gì? Anh xem tướng.
" một tài liệu cần giao cho Tổng giám đốc Tô, hỏi, nếu ngài thuận tiện, thể giúp mang ?"
"...Được, đưa ."
Thì chỉ là nhờ cô mang tài liệu, cô còn tưởng hôm nay thêm thu nhập nữa.
Thấy cô đồng ý, Phương Thần nhanh chóng về văn phòng, lấy một tập tài liệu đưa cho cô, "Cảm ơn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-86-co-phai-muon-xem-tuong-khong.html.]
"Mọi đây, ai cần mang giúp ?"
Mộ Dao Quang nhận tài liệu, xung quanh. Dù một bộ cũng là mang, nhiều bộ cũng là mang.
Nghe cô hỏi, đồng loạt lắc đầu. Những thứ họ chuẩn đủ tư cách để trình trực tiếp lên Tổng giám đốc Tô, mà qua kiểm duyệt của trợ lý đặc biệt Phương Thần , đó mới đưa đến tay Tổng giám đốc Tô.
"Vậy đây."
Không thấy ai nhờ mang thêm, cô chỉ cầm tài liệu của Phương Thần, ôm A Ly về phía văn phòng Tô Giản.
Đến cửa văn phòng, đang định đẩy cửa , cô chợt nhớ điều gì, cúi xuống A Ly trong lòng.
A Ly lúc đang lười biếng cánh tay cô, buồn ngủ gật gù.
Bất ngờ cô khẽ : "A Ly, tự chơi ."
Chưa kịp phản ứng, cả hình nó cô nhấc lên, đặt xuống đất.
A — tức giận, tức giận!
Nó mới định ngủ mà!
Giờ cô ngày càng trọng sắc khinh mèo, , khinh hồ.
A Ly vô cùng oán hận liếc cô một cái, chạy về hướng cũ.
Không chị lúc nãy còn cánh gà nướng nhỉ?
Nhìn A Ly chạy , Mộ Dao Quang chỉnh quần áo, giơ tay gõ cửa.
"Vào!"
Bên trong vọng giọng thanh thoát mà âm vang, trong mắt cô lập tức ánh lên những tia sáng nhỏ.
Đang lật xem bản kế hoạch dự án mới nhất do cấp gửi lên, Tô Giản thấy tiếng nhưng lập tức ngẩng đầu, xem tài liệu dặn dò:
"Phương Thần, lát nữa giúp lấy chút đồ ăn từ căng tin lên, xuống ăn nữa."
"Tại xuống ăn?"
Mộ Dao Quang đến bàn việc của , thấy liền đặt tài liệu xuống, tò mò nghiêng tài liệu đang xem.
Anh bận thế ? Có cô nên đến phiền lúc ?
Nghe thấy giọng Mộ Dao Quang, đang chìm đắm trong công việc bất ngờ ngẩng đầu, giây phút ngạc nhiên là niềm vui sướng từ tận đáy lòng.
"Em đến gì thế? Hôm nay lớp ?"
Tô Giản dậy, vòng ngoài bàn việc, nắm lấy tay cô, hỏi giọng dịu dàng.
"Ừm, lớp." Cô lắc đầu, "Em phiền việc ?"
Dù hỏi , nhưng khóe miệng cô nhếch lên khi thấy tự nhiên nắm cả bàn tay lòng bàn tay .
Cô , nụ khiến bộ khí chất cô đổi. Từ cao lãnh bình tĩnh trở nên mềm mại đáng yêu, chỉ cần một đôi mắt cong như trăng non.
"Không phiền !"
Anh lắc đầu, ánh mắt thèm khát cô, nghĩ , hai chỉ mới một ngày gặp, nhưng hiểu nhớ cô đến thế.
Nhớ dáng vẻ cô việc, nhớ lúc cô gặp chuyện hổ, nhớ lúc cô chuyện với , cũng nhớ lúc cô hôn .
Nghĩ đến đó, ánh mắt tự chủ từ đôi mắt cô di chuyển xuống đôi môi hồng hào mềm mại, yết hầu gợi cảm theo nhịp tim lên xuống.
Rất hôn cô!
Hai , hai đều là cô chủ động, liệu thể —
"Đồ ăn ở căng tin của ngon ?"
Vì phiền, cô yên tâm, bỗng nhiên hứng thú với món ăn căng tin nhắc đến.
"Sao? Đói ?"
Tô Giản thu liễm tâm tư, buồn hỏi cô.
Thôi, hai còn nhiều cơ hội, để vợ đói bụng là việc một chồng nên .
"Ừm, đói một chút."
Cô ngại ngùng gật đầu.
"Vậy dẫn em ăn ngay bây giờ."
"Đến căng tin của ?"
"Em đến căng tin?"
"Ừm!"
"Được, em, đến căng tin."