Mộ Dao Quang nhận điện thoại từ ông ngoại khi đang thong thả ngắm cảnh trong khu dân cư. A Ly thì đang sức tạo dáng bên bể nước phía , cố tình dụ đám cá Koi lấp lánh.
"Ông ngoại." Cô lên tiếng khi ông kịp gì. "Ông nhận điện thoại từ Tô Giản ?"
Không lâu khi đưa điện thoại của ông ngoại cho Tô Giản, cô đoán gì.
"Tất nhiên , cháu tưởng ai cũng như cháu, chẳng điều gì ?" Mộ Chính Tồn đùa trong điện thoại. "Nào, kể ông xem cháu 'bắt' như thế nào?"
Mộ Dao Quang nhịn , đảo mắt một cái. "Bắt" như cô là cướp .
"Ông ngoại, chuyện ông với sư phụ của cháu ."
Nghĩ đến việc sư phụ luôn cô tìm một trong giới huyền môn, cô thực sự sợ ông việc cô lén lút kết hôn về đánh đòn.
"Cái lão già đó, đang chui rừng sâu núi thẳm nào , ông cũng liên lạc ."
Nhắc đến bạn già của , Mộ Chính Tồn tỏ bực bội. Hẹn là khi nghỉ hưu sẽ cùng phiêu lưu, mà giờ lão tự biến mất.
"Vậy thì quá!"
Mộ Dao Quang thở phào nhẹ nhõm. Còn việc ông ngoại liên lạc với sư phụ, cô lo, vì từng cùng sư phụ mấy năm trời, cô những nơi ông đến thường là vùng hoang vu, tín hiệu. Chính vì ông ngoại thể liên lạc với cô, ông kiên quyết cho sư phụ dẫn cô nữa.
"Này Dao Dao, ông bảo cháu , dù 'bắt' , nhưng cũng lơ là. Đàn ông như Tô Giản, cô gái thích nhiều như lá mùa thu. Ngay trong khu tập thể nhà , con bé nhà họ Đào cũng mê lắm, ngày nào cũng đòi bố mời về ."
May mà cháu gái ông tay . Một thanh niên xuất sắc như , giờ là cháu rể của ông . Nghĩ đến đây, ông bật . Hay là ông nên khoe với lão Đào nhỉ? Mộ Chính Tồn vuốt cằm, cân nhắc việc .
"Hả? Họ vẫn mời về ?" Mộ Dao Quang tò mò.
"Ừ, ông lão Đào ý đó, hình như sắp gửi giấy mời đến ." Mộ Chính Tồn cũng chắc lắm.
Anh sẽ trường dạy học ?
Nhớ đầu thấy bục giảng, toát lên vẻ tự tin rạng ngời, tim cô bỗng rung động. "Ông ngoại, nếu cháu chuyển sang khoa Kinh tế thì ?"
"Sao ư?" Mộ Chính Tồn bật . "Không . Cháu đại học bằng cách nào ?"
Nếu nhờ ông là giáo sư lâu năm của khoa, với điểm thi đại học của cô, dù xét tuyển bổ sung cũng thể đậu.
Nhắc đến chuyện , ông hối hận. Sao hồi đó ông đồng ý để cháu gái theo lão Trình Nham Thu học huyền thuật? Khiến cô từ một học sinh xuất sắc, giờ dựa ông mới đại học.
May mắn duy nhất là nhờ hồi nhỏ cô lục sách khảo cổ của ông, nên khi khoa Khảo cổ, cô ông mất mặt . Vừa đủ để lọt top 10 trong kỳ thi đầu tiên.
Mộ Dao Quang bĩu môi. Thôi , cô đang ảo tưởng. Khoa Khảo cổ còn thể qua loa, chứ khoa Kinh tế chắc cô sẽ đuổi học ngay. Nếu vô tình để cô là vợ của Tô Giản, cô sẽ mất mặt mất.
Thôi, cô cứ an phận ở khoa Khảo cổ .
"Nè, cháu từ Lạc Thành về , nên gặp giáo viên chủ nhiệm để xin nghỉ ?" Mộ Chính Tồn chợt nhớ .
Hả?
May mà ông ngoại nhắc, thì cô quên mất giờ là kỳ nghỉ.
"Vâng, ngày mai cháu sẽ xin nghỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-59-chuyen-danh-khong-gian-cho-dan-ong.html.]
Chà, cô tưởng về Đế Kinh sẽ nhiều thời gian bên hơn. Nếu học, chắc chỉ cuối tuần mới về .
Nghe giọng cháu gái buồn bã, Mộ Chính Tồn hiếm khi an ủi: "Dao Dao, ông bảo cháu , đàn ông thể lúc nào cũng bám lấy họ, cho họ gian riêng."
Dù cháu gái "dụ" Tô Giản như thế nào, nhưng ông vẫn hy vọng hai sẽ bên lâu dài.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cho gian ư?
Ừ, lời ông ngoại.
Hai ông cháu chuyện thêm một lúc mới cúp máy. Sau khi tắt máy, lão Mộ mới nhớ : Chết, quên bảo Dao Dao tối nay dẫn chồng về nhà ăn cơm.
Định gọi , nhưng nghĩ thôi, Tô Giản là điều, chắc chắn sẽ dẫn cô về.
Mộ Dao Quang khi cúp máy vẫn suy nghĩ về lời ông ngoại: Cho đàn ông gian riêng.
Nếu cho gian, để cô quan tâm đây?
lúc đó, cô thấy hai phụ nữ đang trò chuyện con đường gần đó.
Người phụ nữ A: "Chị Vương, hôm nay chị định nấu món gì ngon cho chồng thế?"
Người phụ nữ B: "Nấu cho canh xương, bồi bổ sức khỏe."
Người phụ nữ A: "Chị đảm đang quá, ngày nào cũng mang cơm đến. Như em, cứ nấu xong bắt về ăn, chẳng thèm mang ."
Người phụ nữ B: "Em hiểu , quan hệ vợ chồng vun đắp. Cách của chị tuy phiền phức, nhưng cho gian riêng, khiến chị quan tâm. Giờ đối xử với chị lắm."
Người phụ nữ A: "Hay quá, em học theo chị mới ."
Nghe đến đây, Mộ Dao Quang bỗng sáng mắt. , cô nghĩ đến việc mang cơm cho nhỉ?
Nghĩ là , Mộ Dao Quang ngắm cảnh nữa, bỏ A Ly, vội vã siêu thị gần đó mua nguyên liệu về nấu ăn.
A Ly tội nghiệp đuổi theo vài bước bể nước. Thôi, nó tiếp tục chơi với đám cá ngốc .
Đám cá ngốc trong mắt A Ly phun một chuỗi bong bóng.
Về nấu ăn, Mộ Dao Quang khá năng khiếu.
Cô nhớ trong tài liệu Ninh Khâm Di đưa, thích ăn cay, nên cô món gà xào tương ớt, tôm sốt cay, rau xào và một nồi canh nấm.
Sau đó, cô xếp từng món hộp giữ nhiệt mua từ siêu thị.
Nhìn đồng hồ, 11:30 . Công ty tan lúc 12 giờ, giờ mang đồ đến là .
Trước khi khỏi nhà, cô định nhắn tin cho , nhưng chợt nhớ lời cư dân mạng: Thỉnh thoảng tạo bất ngờ và sự lãng mạn cho thích sẽ khiến họ vui vẻ và tình cảm thêm sâu đậm.
Ừ, đúng , bất ngờ!
Thế là cô quyết định từ giây phút , sẽ dành tặng món quà bất ngờ đầu tiên với tư cách là vợ.