"Chuyện ở Lạc Thành kết thúc ?"
Ánh nắng ấm áp xuyên qua lớp mây mỏng, rải những tia sáng lấp lánh lên khuôn mặt xinh xắn của cô, khiến cả cô trông thật dịu dàng. Nhìn cô như thế, bất giác mỉm .
"Ừ, kết thúc hết ." Mộ Dao Quang gật đầu.
Ánh mắt cô vô tình liếc qua vỉa hè xa, nơi một đôi nam nữ trẻ tuổi đang nắm tay .
Như thể bỗng nhiên tỉnh ngộ, cô nhướng mày, ánh mắt tự chủ chuyển từ đôi sang bàn tay đang buông thõng tự nhiên bên hông của Tô Giản.
Bàn tay đàn ông trắng và thon dài, như một tác phẩm nghệ thuật chạm khắc tinh xảo, khiến trái tim cô đột nhiên ngứa ngáy. Cô tự hỏi cảm giác nắm tay sẽ như thế nào.
"Sao thế?"
Nói mấy câu liền nhưng nhận phản hồi, ngẩng lên thì thấy cô đang chăm chú tay .
Là ? Giờ cô xem tướng mặt nữa mà chuyển sang xem tướng tay ?
Tô Giản thấy cô quá chăm chú nên cũng tò mò giơ tay lên xoay qua xoay , nhưng —
Thôi , thừa nhận rằng về khoản thật sự chút năng khiếu nào, nên chẳng gì.
"Trưa nay nghỉ ?"
Động tác giơ tay của khiến Mộ Dao Quang giật khỏi dòng suy nghĩ, cô giả vờ bình thản hỏi một câu chẳng liên quan.
"Hả?" Tô Giản hiểu.
"Nếu nghỉ trưa, chúng cùng xem nhà nhé?"
Ánh mắt đầy mong đợi của cô lấp lánh, khiến nghĩ đến ngôi sáng nhất trong đêm hè.
Mộ Dao Quang , thầm cầu mong đồng ý. Cô nghĩ kế hoạch , khi xem nhà, cô sẽ lén nắm tay .
Vợ chồng mới cưới tay trong tay chọn tổ ấm tương lai, khung cảnh đó nhất định sẽ hạnh phúc hơn đôi tình nhân lúc nãy.
Chỉ nghĩ thôi, cô vui đến mức hát vang, dù bảo giọng hát của cô giống như hiện trường án mạng.
"Xem nhà?" Tô Giản ngẩn , đó nhớ chuyện cô thuê nhà gần công ty ngày đăng ký kết hôn, nên bật lắc đầu. "Không cần xem , tìm nhà ."
Hả?
"Bụp" — tiếng bong bóng hồng trong đầu ai đó vỡ tan.
Mộ Dao Quang mím môi, nhíu mày. Làm bây giờ? Anh tìm .
Để ý thấy tâm trạng cô vẻ xuống, Tô Giản hiểu tại . Cô thích ngôi nhà nào đó chăng? Nếu , cũng thể mua nó cho cô.
Đang định hỏi thì thấy khuôn mặt cô gái bỗng sáng rỡ trở .
"Nhà tìm ở ? Em đường, sẽ đưa em chứ?"
May mà cô phản ứng nhanh, kế hoạch nắm tay vẫn thể thực hiện .
Tô Giản nhướng mày. Thì tâm trạng thoáng buồn lúc nãy của cô chỉ vì cùng ?
Thấy nhướng mày, cô sợ nghĩ hiểu chuyện, vội giải thích: "Dĩ nhiên em ý bắt nghỉ để cùng em, ý em là..."
"Không , bây giờ cũng ."
Anh ngắt lời cô. Nhìn cô bê đồ lỉnh kỉnh, bụi bặm thế , chắc chắn chỗ nào để . Anh thể để cô đợi ở ngoài công ty. Hơn nữa, sáng nay cũng nhiều việc xử lý.
"Thật ?"
Cô gái ngốc nghếch tươi, nhưng nụ tắt ngấm, vì bàn tay cô nắm xách những túi đồ cô để bệ.
"À, để em xách túi ."
Thấy xách túi đồ, cô nhảy lên định giành , nhưng né một cách dễ dàng. "Em chỉ cần ôm con mèo của em là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-57-ong-chong-pha-gia-chi-tu.html.]
Nói , liếc hiệu để cô theo, quan tâm đang mặc bộ vest đắt tiền mà xách hai cái túi trông rẻ tiền, bước .
Ôi —
Mộ Dao Quang theo bóng lưng , thở dài ngao ngán bế A Ly đang vờn bướm bên bồn hoa, nhanh chân đuổi theo.
Đằng họ, bảo vệ chứng kiến cảnh tượng c.h.ế.t lặng giữa gió.
Vừa là Tổng Tô xách túi đó ư?
Dù Tổng Tô tính tình , là một ông chủ ôn hòa lịch lãm, nhưng bao giờ thấy ông xách túi cho ai.
Lại còn xách hai cái, một cái trông như của công nhân, một cái như của con gái. Cảnh tượng ăn nhập và kỳ quặc như , liệu nên thấy ?
Căn nhà Tô Giản cách tập đoàn Tô chỉ 500m, chính là căn hộ từng nhờ Phương Trần chuyển tên cho Mộ Dao Quang.
Căn hộ trong khu chung cư cao cấp do tập đoàn Tô phát triển. Khu mở bán cháy hàng. Nếu Tô Giản giữ một căn từ , lẽ cũng mua .
Cư dân ở đây phần lớn là lãnh đạo các công ty lớn lân cận. Với họ, một ngày việc, một gian thoải mái để nghỉ ngơi là quan trọng. Nếu nơi nghỉ ngơi đó gần công ty thì càng hảo.
"Kính Viên" là tên của khu chung cư .
Vừa bước khu, Mộ Dao Quang choáng váng. Chuyện nắm tay, thất vọng gì đó bay biến hết.
Nhìn cảnh tràn ngập mắt, đầu óc cô dần đơ cứng.
Thảm cỏ xanh, chậu cây nghệ thuật, núi giả mắt, suối nước trong veo, con đường nhỏ uốn lượn rải sỏi — đây khu chung cư, rõ ràng là công viên giải trí mà.
Chỉ điều, nhà ở khu chắc thuê đắt lắm nhỉ?
Cô đột nhiên thấy túi tiền eo hẹp. Quả nhiên kiếm tiền là việc thể lơ là dù chỉ một giây.
Khi theo nhà, cô càng thấy con đường chủ gia đình chẳng dễ dàng chút nào.
Phiêu Vũ Miên Miên
Sự sang trọng ở đây sánh ngang khách sạn 5 . Ngay cả phòng tắm cũng rộng hơn phòng ngủ cũ của cô.
Nhìn đàn ông đang say sưa giới thiệu công năng từng phòng, cô mấp máy môi, cuối cùng nuốt lời đề nghị trả nhà.
Thôi, chồng là do chọn, phá gia thì ? Ai bảo cô thích . Cô sẽ cố gắng kiếm tiền nuôi .
Hoàn vợ xếp danh sách "ông chồng phá gia", Tô Giản vẫn nhiệt tình giới thiệu phòng ngủ lớn nhất.
"Phòng tầm , ánh sáng , giường cũng rộng. Em thể dọn đồ đây ngủ."
"Không cần!"
Cô từ chối thẳng thừng.
"Hả?"
Tô Giản hiểu cô. Anh thấy phòng khá mà. Lý do chọn căn hộ là vì thích cách bố trí, đặc biệt là phòng ngủ — rộng rãi, thể ngắm cảnh thành phố về đêm.
"Em ngủ phòng nhỏ nhất, ngủ phòng ."
Nếu ngủ phòng , cô sợ nửa đêm sẽ thức giấc và nhờ Ninh Tâm Di giúp nhận nhiệm vụ mất.
Anh ngủ đây?
Tô Giản ngẩn . Thực định ở đây, nhưng khi mắt cô, nhất là đôi môi hồng mấp máy, bỗng nhớ cô áp sát , cảm giác mềm mại khiến tim đập loạn nhịp.
Trái tim đột nhiên xao động, lời từ chối mãi thốt .
Không là nỡ từ chối từ chối, khi tỉnh táo thì phát hiện gật đầu đồng ý ở đây.
Cuối cùng, Mộ Dao Quang chọn phòng bên cạnh . Dù nhỏ nhất nhưng vì gần nên cô thấy cũng .
Thực cô ngủ chung phòng với , nhưng cư dân mạng bảo theo đuổi ai đó từ từ, quá vồ vập sẽ khiến đối phương sợ hãi bỏ chạy.
Anh là cô khó khăn lắm mới cầu , thể để bỏ chạy? Từ từ thì cô sẽ .