Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng - Chương 472: Chủ Động Ra Tay Trước Thì Mạnh

Cập nhật lúc: 2025-08-25 18:05:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trời, vẫn là đầu tiên thấy sương mù màu như .”

Liêu Phi bám cửa sổ xe, ngoài hết đến khác. Ngay khi giơ tay lên, định thử đẩy cửa sổ xe để rõ hơn, Mộ Dao Quang phía bỗng dậy đưa cho một xấp bùa mới vẽ xong.

“Liêu Phi, đem những bùa phát cho , nhớ nhé, nhất định đảm bảo ai nấy đều một tấm.”

“Hả? Ừ!”

Bàn tay Liêu Phi đang định đẩy cửa sổ liền chuyển sang đón lấy xấp bùa Mộ Dao Quang đưa.

Liêu Phi cầm lấy bùa, hướng về trong xe hô lớn.

“Vừa nãy còn ai lấy bùa của Thần Bà, giơ tay lên.”

Tiếng dứt, một trong xe giơ tay lên.

Liêu Phi căn cứ những giơ tay, chuyển bùa tới tay họ.

Lúc , tài xế phía cũng nhịn đầu , hỏi một câu.

“Bạn học, phần của ?”

Ừ?

Liêu Phi sững , liếc Mộ Dao Quang, thấy cô gật đầu, vội .

“Có, đều hết.”

Nói , bảo các bạn học phía chuyển bùa cho tài xế.

Sau khi thấy đều cầm bùa, Mộ Dao Quang mới đeo ba lô lên và dậy, đến đầu xe buýt, với tài xế.

“Bác tài, mở cửa giúp cháu, cháu xuống xem một chút. nhớ là khi cháu xuống, bác nhanh chóng đóng cửa xe . Ngoài …”

đầu những bạn học khác trong xe.

“Mọi nhất định giữ kỹ bùa nãy cho, mất.”

Nói xong, với tài xế nữa, “Bác tài, mở cửa ạ.”

“Bạn học, cô xuống? … bên ngoài trông vẻ đáng sợ lắm đó!”

Tài xế chỉ làn sương mù càng lúc càng đặc bên ngoài cửa sổ, lo lắng .

“Cái… Mộ đồng học, là cô đừng xuống nữa, chúng thể đợi thêm một lúc, đợi sương mù tan …”

Vị giáo viên xe cũng lo lắng lên tiếng.

“Đây là sương mù.”

Mộ Dao Quang ngắt lời thầy giáo, “Đây là quỷ khí.”

“Quỷ khí?”

Thầy giáo giật .

Những khác trong xe cũng theo đó mà hít một lạnh.

Trong tiềm thức, đều nắm chặt tấm bùa Mộ Dao Quang mới cho họ.

Trời ơi ơi!

Ý Thần Bà là ban ngày ban mặt họ gặp ma ?

Biết lời khiến vô cớ sinh sợ hãi, Mộ Dao Quang khỏi dịu sắc mặt, an ủi .

“Chỉ cần ở trong xe, xuống, sẽ bảo vệ .”

Lời của cô , lòng của tất cả trong xe đều chấn động.

Đặc biệt là những nam sinh , ngờ rằng một ngày một cô gái lời bảo vệ, trong lòng bỗng dưng dấy lên một niềm kiêu hãnh.

Quỷ khí thì ?

Họ sợ.

Họ là đấng nam nhi chính trực, dương khí dồi dào, thể để cô gái nhỏ ngoài mạo hiểm một ?

Thế là, những đàn ông mà đầu là Liêu Phi, đồng loạt lên tiếng.

Vân Vũ

“Thần Bà, chúng xuống với cô.”

, Thần Bà, chúng sợ, chúng xuống với cô.”

Cùng xuống?

Mộ Dao Quang nhướng mày, liếc Liêu Phi và những khác một cái.

“Các xuống thêm cho rối ?”

Nói xong, thèm để ý đến họ nữa, mà về phía tài xế.

Tài xế thấy cô kiên quyết như , nghĩ đến việc đều gọi cô là Thần Bà, còn vẽ bùa, chắc là chút bản lĩnh.

Do dự hồi lâu, cuối cùng ông vẫn mở cửa xe.

Mộ Dao Quang thấy cửa xe mở, một tiếng cảm ơn, liền nhảy ngoài.

Tài xế đó nhanh chóng đóng cửa xe .

Những nam sinh chê là thêm rối thì .

Vừa nãy họ Thần Bà chửi ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-472-chu-dong-ra-tay-truoc-thi-manh.html.]

Thần Bà chê họ?

chê, họ vẫn nhịn như những khác, lo lắng bám cửa sổ xe ngoài.

Tiếc là, sương mù bên ngoài thực sự quá dày, khi Thần Bà nhảy xuống, họ thấy bóng dáng cô nữa.

“Mộ đồng học chứ?”

Vị giáo viên yên, lên tiếng.

“Thầy cứ yên tâm một trăm phần , bản lĩnh của Thần Bà lợi hại lắm.”

Có học sinh với thầy giáo.

Sau khi Mộ Dao Quang nhảy khỏi xe, cô lập tức rời xe buýt, mà lấy vài tấm bùa, dán một vòng xung quanh xe buýt.

Như , cô lo quỷ vật nào lợi dụng lúc cô rời len trong xe nữa.

Làm xong những việc , cô mới bắt đầu về hướng làn sương mù bay tới.

Khoảng hơn mười mét, cô đột nhiên dừng .

Tay giơ lên, mấy tấm bùa vàng lấy cô tâm, bỗng bay ngoài.

Những tấm bùa vàng bay lượn lờ trong trung, trong chớp mắt phát những tia sáng giống như mặt trời, xuyên thủng làn sương mù dày đặc.

Không lâu , sương mù xua tan.

Con đường núi phía , hiện mắt Mộ Dao Quang.

Mọi trong xe, cũng trong lúc , môi trường bên ngoài.

Còn thấy Mộ Dao Quang đang cách xe buýt mấy chục mét.

Lúc cô đang lưng phía họ, mà đối diện xa cô, xuất hiện một nữ tử cổ trang mặc áo đỏ.

“Trời, ở đó một nữa?”

Có học sinh kinh hô.

“Đó chứ?”

“Không … chẳng lẽ là ma?”

“Trời, nữ quỷ áo đỏ? Nghe nữ quỷ áo đỏ đều là lệ quỷ mà!”

“Thần Bà đối phó với cô ?”

“Chắc là chứ?”

“Gì mà chắc, chắc chắn là chứ.”

Mọi trong xe bàn tán xôn xao, dù sợ hãi nhưng vẫn ngăn nhiệt tình bám cửa sổ ngoài của họ.

Bên ngoài cửa sổ, Mộ Dao Quang nữ quỷ áo đỏ xuất hiện mặt khi sương mù tan hết, gì.

Ngược , nữ quỷ khi thấy cô, sững sờ vui mừng, bỗng hướng về phía cô thi lễ.

“Hồng Chi gặp Vương phi.”

Vương phi?

Mộ Dao Quang nhíu mày.

Lúc cô chỉ cảm nhận một luồng quỷ khí, đó là phát từ nữ quỷ áo đỏ đối diện.

hướng về phía cô mà xưng là Vương phi.

đang đánh lừa cô, thực sự một con Vương phi quỷ lợi hại hơn đang ẩn náu lưng cô?

Nếu thực sự , mà cô thể phát hiện đối phương…

Trong lòng Mộ Dao Quang lập tức vang lên hồi chuông báo động.

Sư phụ thường , chủ động tay thì mạnh, tay chịu thiệt.

, bất kể thật giả, nhất cô nên nhanh chóng giải quyết đối phương .

Đã quyết định, Mộ Dao Quang đợi nữ quỷ đối diện dậy khi thi lễ, nhanh chóng vung một tấm Trừ Quỷ Phù về phía đối phương.

Lý do sử dụng Trừ Quỷ Phù, là vì đối phương vẫn gì quá đáng với cô, cô tạm thời chuẩn trừ khử đối phương.

Hồng Chi ngờ khi thi lễ xong, ngẩng đầu lên, một vật bay về phía .

Trước khi cô kịp hiểu rõ vật bay tới là gì, cảm thấy truyền đến một trận đau đớn, tiếp theo thể khống chế rời khỏi mặt đất, nặng nề rơi một biệt thự.

Trong biệt thự, đàn ông béo đang nâng một ly rượu, nhấm nháp một cách tao nhã.

Nghĩ đến chuyện bao lâu nữa là thể gặp , nụ mặt thật sự là giấu cũng giấu nổi.

lúc nâng ly, định nhấp thêm một ngụm, một đạo hồng quang lóe lên, Hồng Chi “rầm” một tiếng, rơi xuống mặt đất mặt .

“Hồng Chi?”

Người đàn ông béo sửng sốt, rượu trong ly suýt nữa thì văng ngoài.

“Sao chỉ ngươi trở về? Vương phi ? Chẳng ngươi nghênh đón Vương phi ư?”

Hồng Chi rơi cho hoa mắt choáng váng, nhịn đau dậy, quỳ mặt đàn ông, một nữa sám hối.

“Vương gia, nhiệm vụ của Hồng Chi… thất bại .”

Loading...