Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng - Chương 408: Yến hội nhà họ Châu

Cập nhật lúc: 2025-08-25 18:04:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Địa điểm tổ chức yến hội của lão gia nhà họ Châu chọn tại một hội trường kiểu Trung Hoa cách nhà họ Châu quá xa.

Không gian trang trí yến hội cổ kính phản chiếu một vẻ thâm trầm, tường hòa nhẹ nhàng.

Khi Tô Giản và Mộ Dao Quang hai đến hội trường, tại hiện trường ít .

Ở vị trí bàn chủ dễ thấy rõ, một lão nhân mặc áo Đường màu xám đậm đang thẳng một chiếc ghế Thái sư.

Những vây quanh ông đều đang thiết với ông.

Trên khuôn mặt nghiêm túc của ông mang theo nửa phần ý .

Đặc biệt là đối với phụ nữ trang điểm lòe loẹt bên cạnh, trong thần tình của lão nhân còn áp chế một sự phẫn nộ thể thấy rõ ràng.

Có lẽ là vợ ông nội ưa thích, Châu Đồng vài câu chúc phúc với ông nội xong, liền nhanh chóng kéo vợ Hồ Kỳ Như đến bàn khác.

“Châu Đồng, ý gì?”

Hồ Kỳ Như giận dữ giật thoát tay chồng, trừng mắt Châu Đồng nghiến răng nghiến lợi.

“Anh ý gì?”

Châu Đồng thái độ của cô cho cũng tức giận. vì hôm nay là thượng thọ của ông nội, thể rối tung bàn dân thiên hạ, chỉ thể hạ thấp giọng .

“Em ý gì, em rõ ràng ông nội thích em, em còn cứ chạy tới gần, còn cứ nhắc đến việc kinh doanh của em mặt ông , lẽ nào em ông nội ghét nhất em nhắc đến việc kinh doanh của em ?”

“Em nhắc đến việc kinh doanh thì ? Rõ ràng ông chỉ cần một câu là thể giúp em giải quyết vấn đề lớn, mà ông cứng đầu cứng cổ chịu gì.

Hơn nữa, nếu em kinh doanh, chỉ dựa chút lương trong quân đội của , chúng bồi dưỡng con cái? Làm cho nó cuộc sống hơn?”

Hồ Kỳ Như chịu thua kém.

Lúc cô gả cho , chính là cảm thấy là con cháu cán bộ cao cấp, cảm thấy chắc chắn thể khiến cuộc sống của cô vô lo.

ai thể nghĩ , nhà đúng là một lũ ngốc, từ xuống đều ngốc.

Đều thời đại gì , còn phụng hành phương châm lấy của dân một mũi kim sợi chỉ.

Mắt thấy cô từ ngưỡng mộ, biến thành chê .

Những lúc bằng cô, từng một bắt đầu đeo vàng đeo bạc, điều khiến cô cân bằng tâm lý?

, cô nghĩ cách khiến bản tiền.

Đã đàn ông dựa dẫm , thì cô dựa chính .

kinh doanh, kiếm tiền.

Châu Đồng thu nhập của thể thỏa mãn cuộc sống vợ , cũng áy náy.

thấy cô lấy con cái cớ, nhịn nhịn , rốt cuộc nhịn .

“Con cái? Em thể cho con cái cuộc sống gì?”

Nhìn thấy sắc mặt của Châu Đồng bộ âm trầm xuống.

Hồ Kỳ Như há hốc mồm, gì, trong mắt dần dần nổi lên ý ướt át.

Vân Vũ

Mãi lâu , cô mới từ từ .

“Châu Đồng, chuyện đó, vẫn còn trách em, đúng ?”

“Anh…”

Châu Đồng trách, nhưng thể lừa dối trái tim .

Bằng vợ chồng hai cũng đến nỗi hai năm nay, thường xuyên cách xa hai nơi.

lúc khí giữa hai ngày càng trầm mặc, một quả bóng nhỏ màu xanh lăn đến chân hai .

Một ba, bốn tuổi ăn mặc đáng yêu sáng sủa, đuổi theo quả bóng chạy tới.

Nhìn thấy hai , bé đột nhiên dừng bước.

“Tiểu Dịch?”

Hai thấy con đều kinh ngạc, khi kinh ngạc, chính là mừng rỡ.

“Tiểu Dịch, mau đây, để bố xem nào.”

“Bố, ?”

Cậu bé nghiêng đầu quan sát hai , đó phát hiện bọn họ quả nhiên giống bố trong điện thoại, thế là vui vẻ chạy về phía hai .

Ở nơi xa phía bé, một phụ nữ năm sáu mươi tuổi thấy cảnh , trong lòng khỏi chua xót.

Giá như lúc xảy chuyện đó, thì mấy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-408-yen-hoi-nha-ho-chau.html.]

Nghĩ đến đứa cháu gái ngoan ngoãn đáng thương của , trong mắt phụ nữ nhuốm lên ý ướt át.

Một bên khác, Tô Giản thấy vây quanh lão nhân dần ít , lúc mới dẫn Mộ Dao Quang đến bên cạnh lão gia, hướng ông chào hỏi.

“Châu gia gia chúc ông phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”

“Được , câu hôm nay trăm .”

Nhìn thấy Tô Giản, mặt Châu lão gia lộ một nụ .

“A Giản, bố cháu ?”

Ngồi bên cạnh Châu lão gia, một đàn ông ngoại hình giống lão gia nhưng trẻ hơn một chút lên tiếng hỏi.

“Bọn họ du lịch nước ngoài, vẫn về. hai hôm bọn họ gọi điện vài hôm nữa sẽ về, đến lúc đó sẽ chuyên đến thăm Châu gia gia.”

“Hừ hừ, hai bọn họ đúng là đủ để khác ghen tị, như chúng , nước ngoài là phê chuẩn.”

Người đàn ông đùa.

“Có gì mà ghen tị? Châu Kiến Quốc, ngươi cho sửa cho tư tưởng của ngươi, tư tưởng của ngươi nguy hiểm.”

Châu lão gia trợn mắt, dạy bảo đàn ông.

“Ba, con chỉ một câu khách sáo thôi.”

Châu Kiến Quốc chút buồn , trong quân đội, cũng chỉ cả, về đến nhà vẫn thường xuyên cha răn dạy.

“Châu gia gia, cháu đồng ý với cách của ông.

, đợi bố cháu về, ông ông nội cháu quản lý bọn họ cho , với bọn họ, kiên quyết thể đạn bọc đường của phương Tây cuốn lấy.”

Tô Giản ba câu hai lời bán bố .

“Hừ hừ, đúng , ba, con thấy A Giản lý.”

Châu Kiến Quốc cũng theo đó mà thêm dầu lửa.

“Hừ, đừng tưởng tính toán nhỏ của các ngươi.”

Châu lão gia hừ một tiếng, tâm trạng qua vẻ khá .

“A Giản, doanh nghiệp của cháu lớn, nhưng Châu gia gia vẫn nhắc nhở cháu nữa, doanh nghiệp lớn, đại diện cho trách nhiệm lớn, nhất định nhất định nhớ rõ, nước mới nhà.”

Đứa trẻ Tô Giản thông minh, nhưng trẻ thông minh dễ nhiều ý nghĩ, ông hy vọng nó thể , quên sơ tâm.

“Châu gia gia yên tâm, lời dạy của ông cháu đều ghi nhớ.”

Tô Giản hiểu ý lão gia.

“Ừ, nhớ là .”

Châu lão gia hài lòng gật đầu, lúc mới đưa ánh mắt chuyển sang cô gái một mực ngoan ngoãn theo bên cạnh Tô Giản, rằng.

“A Giản, đây là vợ của cháu?”

“Vâng, Châu gia gia, đây là vợ của cháu Mộ Dao Quang, ông gọi nó là Dao Dao là . Dao Dao, gọi Châu gia gia .”

“Châu gia gia chúc ông dồi dào sức khỏe.”

Mộ Dao Quang ngoan ngoãn hướng Châu lão gia chào hỏi.

Trên lão gia mang theo sát khí nồng, nghĩ đến lời chồng ông từng tham gia chiến tranh bảo vệ Tổ quốc năm đó, lẽ, chính là mang theo từ lúc đó.

Loại sát khí là thứ mà bách quỷ sợ hãi.

Mộ Dao Quang ngẩng mắt về phía góc hội trường, bóng hình nhỏ bé đang xổm ở đó.

Bóng hình nhỏ bé về hướng vài , dáng vẻ của nó, dường như gần.

động đậy bước chân, dám, cuối cùng, cũng chỉ thể đáng thương xổm ở đó.

Nghĩ đến lời hứa với chồng lúc đến, Mộ Dao Quang đành lòng, rút ánh mắt từ bóng hình nhỏ bé đó .

Châu lão gia khi xong lời giới thiệu của Tô Giản, ngẩng đầu, chăm chú quan sát Mộ Dao Quang.

Ừ, ánh mắt của A Giản tệ.

Nhìn nó so với một mạnh hơn nhiều.

Lúc ông nghĩ con cháu tự phúc của con cháu, ông can thiệp hôn nhân của bọn chúng, nhưng ai ngờ —

Ôi, rốt cuộc lý niệm cùng.

Loading...