Cúp điện thoại với Sở Dương, Tô Giản về phía Mộ Dao Quang đang ăn uống no nê.
Vậy là, cô ăn gì suốt một ngày một đêm vì nhốt trong hầm tối ? Khi thấy cô xuất hiện trong tình trạng như , hỏi thăm một câu nào, là tôn trọng nhưng liệu là lạnh nhạt?
"Em... chứ?"
Anh hỏi thế nào. Nên hỏi cô tổn thương ? Hay hỏi lúc đó cô sợ hãi? Đối diện với cô lúc , cảm thấy bất kỳ câu hỏi nào cũng đều phù hợp.
"...??"
Không hiểu tại đột nhiên hỏi , đúng lúc cô định mở miệng thì điện thoại nhận tin nhắn WeChat từ Lưu Hâm.
[Đại sư Mộ, xem link , cô lên trending , nhưng thể một bình luận .]
Lên trending?
Cô á?
Mộ Dao Quang nghi ngờ mở link Lưu Hâm gửi.
Ồ, thật cả ảnh của cô? Không chỉ một tấm. Chắc là chụp sáng nay gốc cây hòe nhà Thịnh Thiên.
Cô lướt nội dung bài , liếc qua mấy bình luận bên .
Vậy là lúc nãy hỏi thăm, vì tin và đang lo lắng cho cô?
"Em , đừng lo." Cô lắc đầu với , "May là chụp là em."
Nếu là Lư Hiểu Vũ những khác, e rằng họ sẽ chịu nổi những lời đàm tiếu .
"Rốt cuộc chuyện là thế nào?"
Nghe cô , trái tim đang thắt bỗng chùng xuống.
Sau đó, Mộ Dao Quang kể sơ lược tình hình cho .
Vậy , chính cô cứu những cô gái đó, còn hung thủ thì oan hồn báo thù?
Anh ngờ, một ngày một đêm của cô kinh động đến thế.
"Con mèo đen của em ?"
Tô Giản tò mò hỏi.
A Ly á?
Cô suýt quên mất A Ly , , mua ngay hai con gà thơm phức, nếu khi A Ly về, nó sẽ giận dỗi cho xem.
Khi Mộ Dao Quang xách hai con gà đồn cảnh sát lời khai, tất cả những ai xem tin trending đều khỏi khâm phục cô gái , quả là tâm lớn, trải qua chuyện lớn như mà vẫn ăn ngon miệng thế.
Tô Giản trong, đợi cô lập tức gọi điện cho Phương Thần, yêu cầu dùng cách gỡ tin tức mạng xuống.
Thế là, những xem tin buổi sáng, định tranh thủ giờ nghỉ trưa lên mạng "ăn dưa" đều ngớ : Cái gì thế , chẳng tin nóng ? Tin ? Sao biến mất tiêu ?
[ phát hiện gì đây? Tin tức buổi sáng về cô gái nhốt hầm biến mất ?]
[Nói thật, xóa sạch như , cảm giác gì đó bình thường?]
[Ảnh hưởng thôi, vốn là bi kịch dân mạng biến thành tin giật gân, gia đình nạn nhân chắc đau lòng lắm.]
[Xóa , sáng nay bình luận chửi luôn, mấy kẻ hả hê mặt mũi thật đáng ghét.]
[Đồng ý xóa, đừng để nạn nhân đáng thương chịu tổn thương nữa.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-36-to-gian-ra-tay.html.]
[Giải tán , chuyện qua , mong những sống sót sống , đừng để ý mấy kẻ độc miệng, hãy nhớ của các bạn.]
[Cầu chúc bốn thiên thần xinh khuất yên nghỉ, mong thiên đường quỷ dữ.]
[Chúc tên quỷ đời đời kiếp kiếp địa ngục, vĩnh viễn siêu thoát.]
Kẻ đăng tin tức tưởng thể dùng tiêu đề giật gân để kiếm view và tiền thưởng, nào ngờ tiền thấy sếp gọi điện bắt xóa bài, chỉ còn cảnh báo đừng tùy tiện đắc tội ?
Ý gì ? Hắn đắc tội ai?
À, chẳng lẽ là cô gái trong ảnh, một nạn nhân, cô là con nhà quyền thế ?
Chết , nếu thì còn sống trong nghề ? Xóa ngay, xóa ngay, chần chừ một giây.
Thế giới mạng bao giờ thiếu chuyện mới, nên chẳng mấy chốc, tin tức về vụ việc biến mất một dấu vết.
Lời khai của Mộ Dao Quang kết thúc nhanh, xét cho cùng, về thời gian cô chỉ ở trong hầm một ngày hai đêm, so với bốn , cô ít nhất. Cuối cùng, cảnh sát dặn nếu cần sẽ liên hệ và để cô về.
Thực vụ án cũng cần hợp tác gì thêm, hung thủ chết, cảnh sát cũng chẳng gì nhiều.
Bước khỏi đồn, cô lập tức thấy Tô Giản đợi bóng cây, ánh nắng trưa gắt nhưng vẫn đó chờ cô. Thấy cô , mỉm dịu dàng.
Cô vui vẻ đáp nụ , định bước về phía thì tiếng mèo kêu bên cạnh.
"Meo—"
A Ly bậc thềm, giận dỗi trừng mắt cô chủ trọng sắc khinh mèo . Sợ cô thấy, nó cố tình phơi nắng to giữa cửa đồn, nào ngờ cô chủ chỉ chăm chăm đàn ông .
Anh gì ho?
Phiêu Vũ Miên Miên
"A Ly—" Thấy A Ly, Mộ Dao Quang vui, nhất là biểu cảm của nó ngay nó đang giận, "Chị mua gà cho em , tận hai con đấy, nếu đủ chị mua thêm, đừng giận nữa nhé!"
Thấy cô với sang dụ dỗ con mèo đen, cứ như đang dỗ một đứa trẻ hờn dỗi.
con mèo lấm lem chính là con mèo cô nhắc đến ?
Nghĩ đến lúc cô xuất hiện sáng nay cũng giống nó, bật .
"..."
Một , một mèo đồng loạt đầu , ánh mắt như đang hỏi: Cười cái gì?
Biểu cảm ngây ngô y hệt khiến càng buồn . Sao nuôi mèo mà cũng giống chủ thế?
"A Ly, thấy ? Anh là chồng chị, trai ?"
Cô chủ bắt đầu mê mẩn thì thầm với mèo.
"Meo—"
A Ly nghĩ bụng, trai cái gì, bằng nó ? Hồ ly là loài nhất, dù giờ nó chỉ là mèo nhưng cũng là soái ca nhất đàn, đôi chân dài miên man xem.
Nghĩ , A Ly kiêu hãnh giơ chân khoe với cô chủ mắt kém, nào ngờ khen cô túm cổ nhấc bổng.
Này cô gái, thả xuống, thế mất mặt lắm!
A Ly giãy giụa bốn chân ngắn cũn, nhưng Mộ Dao Quang vẫn buông, còn một câu khiến nó tức sôi: "A Ly, em rơi hố bùn ? Bẩn quá, chị tắm cho em thôi."
Tắm cái gì, nó ăn gà , nó sắp c.h.ế.t đói !
Dù phản kháng thế nào, cuối cùng nó vẫn cô chủ lôi khách sạn.
Nhân viên từng ngăn cô giờ dám cản nữa, chỉ Tô Giản với ánh mắt thương hại.