Huyền Học: Ba Lá Bùa Mua Chồng - Chương 343: Chủ nhân ngôi mộ họ Vu
Cập nhật lúc: 2025-08-25 18:00:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mẹ kiếp, điều kiện của ông chủ cũng quá khắc nghiệt còn gì?”
Phù Dậu thấy miếng mồi ngon sắp đến miệng mà vụt bay mất.
Tức đến nỗi mũi phì phì, trong miệng còn ngừng thốt những lời bẩn thỉu.
“Khắc nghiệt ư? Chỉ là yêu cầu đừng tơ tưởng bậy bạ đến con gái ông , đừng liếc mắt lung tung thôi. Có nhiều đáp ứng điều kiện mà, đúng ? Hơn nữa, còn trả lương cao đến thế .”
Tô Giản nhẹ nhàng phản bác, xong về phía Phù Thân.
“Em nghĩ, nếu do thôn trưởng Phù lớn tuổi, thì điều kiện với ngài thành vấn đề nhỉ?”
Phù Thân sững sờ một chút, nhanh chóng gật đầu một cái thật mạnh.
Vân Vũ
“Đương nhiên !”
Những thứ khác dám , nhưng về phương diện phụ nữ, dám chắc chắn. Đừng ba vạn, cho dù chỉ một vạn đồng, để một năm gặp đàn bà cũng .
“Vậy… chuyện coi như thất bại ?”
Trương thị bên cạnh, xót xa đến nỗi liên tục chép miệng. Ba vạn đồng một tháng đấy…
“Xin , cũng là vì lợi ích của các vị.”
Trên mặt Tô Giản lộ vẻ ngần ngại. Ngón tay cái của thì khẽ gõ nhẹ lên mu bàn tay vợ .
Mộ Dao Quang lập tức hiểu ý, mở miệng :
“Chồng, chúng nên thôi. Đội trưởng Hầu bên đang chờ đấy.”
“Ừ!”
Tô Giản lập tức đáp lời, cáo từ Phù Thân: “Thôn trưởng Phù, ngài bảo trọng, chúng xin phép .”
Nói xong, gật đầu với đối phương, nắm tay Mộ Dao Quang rời .
Để gia đình ba họ Phù trong sân, lâu nên lời.
Một lúc lâu .
“Bố… cứ để như thôi ? Hắn , công việc của con thì ?”
Cuối cùng, Phù Dậu cũng nhịn , lầm bầm nhỏ với cha .
Công việc?
Nghe thấy lời của Phù Dậu, Phù Thân đang chìm trong suy nghĩ bỗng giật tỉnh . Trong đầu lúc ngừng vang lên lời của đội trưởng Hầu, lời của Tô…
Thế là—
“Công việc, mày còn dám nhắc đến công việc với tao? Đồ khốn nạn! Hôm nay tao sẽ đánh c.h.ế.t cái thứ đồ chơi chỉ nghĩ đến đàn bà như mày.”
Phù Thân, hơn năm mươi tuổi, đột nhiên như chiến thần nhập, lao tới chỗ cây chổi chỉ còn cọng thô ráp dựa tường, túm lấy nó. Rồi vung lên, đập tới tấp Phù Dậu.
Đồ khốn nạn , tối hôm qua vì đàn bà mà suýt chút nữa mất mạng, hôm nay vì tật háo sắc mà đánh mất công việc. Giữ thứ đồ chơi như thế để gì? Chẳng là tự chuốc lấy tức giận ?
“Bố… bố… bố đánh con gì… Mẹ… … ngăn bố …”
Phù Dậu hành động đột ngột của cha cho hoảng hốt, chạy loạn khắp sân. Hắn giật lấy cây chổi để phản kích, nhưng nghĩ thì thể đánh , dù cũng là cha ruột của . Hơn nữa, với tính khí của cha , chỉ cần giật lấy cây chổi một giây, giây thể cầm ngay cái xẻng lên để vung. Giữa chổi và xẻng, quyết định chọn cái . cũng thể chấp nhận phận, vì chạy trốn cầu xin .
Trương thị dù cũng giận con trai, nhưng thấy chồng đánh đập hung tợn như , chỉ thể ngăn cản. một phụ nữ tay , thể ngăn cản một gã đàn ông đang điên tiết? Chẳng mấy chốc, tiếng kêu thảm thiết như ma kêu sói hú từ sân nhà họ Phù vang xa.
Mộ Dao Quang, lúc một quãng, thấy tiếng động, nhịn ngoảnh đầu .
Thì , tai nạ̣n huyết quang của Phù Dậu là ứng nghiệm lúc ?
“Chồng, chuyện công việc lúc nãy là do bịa đúng ?”
Cô đầu , đàn ông đang vui vẻ bên cạnh.
“Ừ!” Tô Giản gật đầu.
“Tại ?” Cô chút hiểu.
Tô Giản cô một cái, từ từ : “Chỉ là đột nhiên kể một câu chuyện cho họ thôi.”
Còn về lý do thật sự, cô cũng . Dù một gã đàn ông kinh tởm như thế đang thèm khát , cũng chẳng chuyện đáng vui.
Muốn kể chuyện? Sao cô cảm thấy tin cho lắm? mà… cô chằm chằm hồi lâu. Thôi, thì , dù cũng chuyện quan trọng.
Ngược , ngôi mộ ở hậu sơn mới khiến cô tò mò hơn. Nghe ý của thôn trưởng Phù, nơi đó yêu quái. hôm qua khi cô tới đó sử dụng phù triệu hồi ma, bất kỳ ma vật nào xuất hiện. Nghĩa là, thứ ở đó chắc chắn ma. Không ma, lẽ nào là yêu? Hay là cô nghĩ nhiều, thứ trốn ở đó chỉ là… ?
Cô suy nghĩ suốt dọc đường cho đến khi gặp đội trưởng Hầu và những khác.
Hơn bốn mươi phút , cuối cùng cũng đến ngôi mộ ở hậu sơn thôn Phù Đồ.
Không vì mộ phần vốn dĩ mang theo âm khí , nhưng khi đến nơi, luôn cảm giác xung quanh ngôi mộ như bao bọc bởi một làn khí lạnh lẽo, âm u mờ nhạt.
“Đội trưởng Hầu nguồn gốc của ngôi mộ ?”
Mộ Dao Quang vội mộ, mà vòng quanh mộ một lượt hỏi.
Kỳ lạ, bia mộ.
“Biết.” Đội trưởng Hầu gật đầu, may mắn là chân núi, sai chuyên tra cứu sử sách địa phương.
“Ngôi mộ xây dựng cách đây một trăm năm mươi năm, bên trong chôn cất vợ của một đại thần trong triều lúc bấy giờ. Nghe , vợ của vị đại thần đó xuất từ thôn Phù Đồ, nguyện vọng lúc lâm chung là hy vọng thi hài của bà thể trở về với núi rừng.”
“Xuất từ thôn Phù Đồ?” Mộ Dao Quang suy nghĩ một chút , “ thôn trưởng , thôn Phù Đồ chỉ họ Phù và họ Đồ, chủ nhân ngôi mộ là họ nào trong hai họ đó?”
“Đều .” Đội trưởng Hầu lắc đầu. “Vị chủ nhân ngôi mộ họ Vu.”
“Họ Vu?” Điều thật ngoài dự đoán của Mộ Dao Quang.
“ , theo ghi chép trong sử sách, họ Vu ở thôn Phù Đồ tuy là họ nhỏ, nhưng ở thôn Phù Đồ, thậm chí là các thôn xung quanh, đều nổi tiếng.”
“Ồ? Tại ?” Mộ Dao Quang chút thắc mắc.
“Nghe họ Vu ở thôn Phù Đồ là hậu nhân của tộc Vu Linh. Họ đời đời canh giữ, bảo vệ dân nơi đây. Còn vị chủ nhân ngôi mộ , chính là hậu nhân cuối cùng của tộc Vu Linh.”
Tộc Vu Linh? Mộ Dao Quang chút kinh ngạc. Cô từng thấy trong sách mà sư phụ đưa cho. Tộc Vu Linh là một tộc cực kỳ ít . Người của tộc , từ khi sinh mang theo Vu lực. Và cả đời họ, đều vì việc bảo vệ một vùng đất mà sinh . Tộc Vu Linh quy tắc của tộc Vu Linh, đó là kết hôn với ngoại tộc, để bảo vệ huyết mạch của tộc Vu Linh. đội trưởng Hầu vị chủ nhân ngôi mộ là vợ của một đại thần triều đình? Chuyện — Lẽ nào vị đại thần đó cũng là tộc Vu Linh? Cô nghĩ thông.
“Có ?” Thấy cô đột nhiên chằm chằm cửa mộ, lâu , Tô Giản nhịn chạm nhẹ cô, hỏi khẽ.
“Ừ.” Thôi, nghĩ nhiều nữa, xuống xem . Cô tỉnh , một cái, dặn dò: “Chồng, em, theo sát em.”
Nói xong, cô liếc đội trưởng Hầu và những khác. Đội trưởng Hầu thấy cô qua, vội : “ dặn dò họ , khi trong, tất cả đều theo cô.”
“Ừ!” Mộ Dao Quang gật đầu, suy nghĩ một chút, lấy từ trong ba lô của mấy tấm bùa, lượt đưa cho đội trưởng Hầu và những khác.
Đội trưởng Hầu và tiếp nhận, định lời cảm ơn với cô, thì thấy cô nhạt nhẽo : “Đây là Phù Trừ Tà, năm trăm tệ một tấm. Các vị trả tiền cho bây giờ, là ngoài mới trả?”
Ừ? Các cảnh sát sững sờ, đồng loạt về đội trưởng của . Đội trưởng Hầu gằ giọng hai tiếng. “Cái , trả cho cô bây giờ .”
Quả nhiên, đội trưởng Cao sai, đừng hòng ai thể chiếm chút lợi nào từ đại sư Mộ.
chương 344: Càn Khôn trong huyệt mộ
"Vui như ?"
Nhìn con gái mắt nở nụ rạng rỡ chỉ vì vài nghìn tệ Đội trưởng Hầu chuyển khoản, Tô Giản nhịn buồn hỏi.
Nghĩ cảnh tượng lúc nãy vợ đòi điện thoại bật mã QR WeChat để nhận tiền, chỉ bật .
Anh từng rằng một ngày chiếc điện thoại của dùng để giúp vợ nhận tiền.
"Ừ."
Mộ Dao Quang liếc tiền chuyển trong điện thoại chồng , vui vẻ gật đầu.
"Đây là khoản thu nhập đầu tiên của em trong một thời gian gần đây."
"Đầu tiên ?"
Tô Giản nhướng mày.
"Thẻ đưa cho em, cuối năm hẳn sẽ một khoản lớn chuyển chứ?"
Đó chính là cổ tức cuối năm của Tập đoàn Tô.
Đối với các cổ đông trong công ty, khoản chia cổ tức vô cùng khả quan.
Là nguồn vốn để họ thể tiêu xài thoải mái suốt cả năm.
"Ơ?"
Mộ Dao Quang sững .
"Thẻ đó cũng tiền ạ? Em , em để nó ở nhà ."
Bây giờ dùng điện thoại thanh toán, cô cảm thấy mang theo thẻ thừa.
"Để ở nhà ?"
Tô Giản nhịn giơ tay véo má cô bé thật đáng yêu, dặn dò.
"Lần mang theo, để tránh tình trạng như ."
Giờ dám tưởng tượng, nếu lúc đó tới, điện thoại cô hỏng, chẳng cô sẽ trở thành kẻ một xu dính túi ?
"Vâng, về nhà em sẽ mang theo ngay."
Cô cũng nghĩ tới tình cảnh hiện tại của .
Tuy điện thoại vạn năng, nhưng đôi khi vẫn nên mang theo thẻ bên .
Suy cho cùng, sợ một vạn, chỉ sợ vạn một.
"Ngoan!"
Người đàn ông xoa đầu cô.
Mộ Dao Quang , nhịn đỏ mặt, đang định gì đó thì bên cạnh vang lên giọng Đội trưởng Hầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-343-chu-nhan-ngoi-mo-ho-vu.html.]
"Đại sư Mộ, bên chúng đều theo lời cô , đặt bùa trừ tà bên trong áo. Giờ chúng thể huyệt mộ ?"
"Được !"
Mộ Dao Quang thu liễm tâm thần, liếc , "Mọi theo sát ."
Nói xong, cô đầu tiến về phía cửa huyệt mộ.
Trong huyệt mộ tối đen, may mà Đội trưởng Hầu và chuẩn sẵn đèn pin.
Ngay khi bước huyệt mộ, họ lập tức bật lên.
Trong huyệt mộ yên tĩnh, ngoài tiếng thở của mấy , chẳng thấy gì.
Ban đầu, đường hầm trong huyệt mộ chỉ đủ cho một , dần dần càng sâu càng rộng.
Về địa thế, dựa cảm giác, cũng rằng nó đang dần dần kéo dài xuống .
Họ thậm chí cảm thấy, nó kéo dài sâu trong lòng núi .
Thật xây dựng huyệt mộ ngày xưa nghĩ gì.
Trên đường , Mộ Dao Quang dừng vài .
Mỗi dừng, cô đều quanh bốn phía huyệt mộ một cách kỳ lạ.
cuối cùng, cô chẳng gì cả, chỉ tiếp tục về phía .
Họ bao lâu, cuối cùng cũng đến một nơi từ cao xuống giống như một dấu phẩy lớn dừng .
Một cảnh sát giơ đèn pin, chiếu về phía nơi rộng nhất của dấu phẩy lớn.
Nơi ánh đèn pin của chiếu tới, thình lình đặt một cỗ quan tài.
"Ủa... đây là quan tài của chủ nhân ngôi mộ ?"
Viên cảnh sát lẩm bẩm.
mà—
"Sao quan tài màu trắng?"
Một cảnh sát khác cũng sang.
Bình thường, quan tài đều màu nâu đỏ ?
Đây là đầu tiên thấy quan tài màu trắng.
"Tả thăng hữu giáng, tả bạch hữu hắc."
Mộ Dao Quang đột nhiên lẩm bẩm.
"Ý là ?"
Đội trưởng Hầu nhịn hỏi.
"Huyệt mộ xây dựng theo đồ hình Thái Cực."
Cô ngờ ở một nơi như thế , với một cửa huyệt mộ đáng chú ý như , khi bước bên trong càn khôn to lớn như thế.
Không trách lúc nãy đường , cô cứ cảm thấy đường chút quen thuộc.
Phương vị cửa huyệt mộ là hướng Đông, khi , đường của họ lượt là Đông Nam, Nam, Tây Nam, Tây, Tây Bắc, Bắc, Đông Bắc
Tức là lượt tương ứng với Chấn Mộc, Tốn Mộc, Ly Hỏa, Khôn Thổ, Đoài Kim, Càn Kim, Khảm Thủy, Cấn Thổ trong bát quái.
Cuối cùng từ Cấn Thổ tiến vùng đất Lưỡng Cực Âm Dương.
Nhìn cỗ quan tài trắng , rõ ràng đại diện cho Dương trong Âm.
Vì —
Mộ Dao Quang từng bước về phía cỗ quan tài trắng.
Tô Giản theo sát phía .
Đội trưởng Hầu sững , cũng vội vàng theo sát.
Các thành viên đội khác thấy đội trưởng theo, đương nhiên chịu thua kém.
Một nhóm nhanh chóng vây quanh cỗ quan tài trắng.
Mộ Dao Quang quanh cỗ quan tài trắng một lượt, với Đội trưởng Hầu.
"Đội trưởng Hầu, phiền và mấy vị cảnh sát mở nắp quan tài ."
"Mở quan tài?"
Đội trưởng Hầu sửng sốt.
"Đại sư Mộ, cái ... lắm nhỉ?"
Họ đây là để tìm đầu của Tôn Nhị Cẩu, đến kinh động c.h.ế.t từ trăm năm .
"..."
Mộ Dao Quang gì, chỉ nhướng mày .
Đội trưởng Hầu đột nhiên nhớ lời lúc ở ngoài.
Anh khi sẽ theo cô, giờ đây, ngờ đầu tiên phản đối cô là chính .
Thôi , mở thì mở.
Đội trưởng Hầu quyết tâm, gọi mấy thành viên đội, mấy nhấc nắp quan tài lên, hò hét dùng lực—
Rồi, loạng choạng.
"Nhẹ ?"
Mấy vốn tưởng nắp quan tài nặng, ngờ khi dùng hết mười hai phần sức lực, phát hiện dùng sức quá mạnh.
Nắp quan tài một cũng thể nhấc lên .
Quan tài mở , đều trong.
"Ủa, quan tài trống?"
Lần , đều kinh ngạc.
Chỉ Mộ Dao Quang trong lòng hiểu rõ, cô đoán đúng .
Đây chỉ là một ảo cảnh đánh lừa mà thôi.
Quan tài thật sự nên ở—
Cô chằm chằm đáy quan tài, đột nhiên bước lên , vịn mép quan tài, nhấc chân định trèo trong quan tài.
Tiếc rằng, mới nhấc một chân lên, cánh tay cô nắm lấy.
"Vợ?"
Tô Giản giật , vội kéo cô .
Đội trưởng Hầu cũng cô một cách căng thẳng, "Đại sư Mộ... cô... cô chứ?"
Đại sư Mộ trúng tà chứ, tự nhiên chui quan tài ?
Tuy trong quan tài , nhưng dù , nó vẫn là quan tài, là thứ chuẩn cho chết.
"Chồng, em ."
Mộ Dao Quang tiên an ủi chồng chút căng thẳng của , Đội trưởng Hầu.
"Ở đây dùng thuật Kỳ Môn Độn Giáp, cỗ quan tài thực đáy, chỉ là ảo ảnh thôi."
Nói cô kéo tay chồng , nhấc chân lên, đó "soạt" một cái nhảy xuống.
"Đại sư Mộ?"
Đội trưởng Hầu và kinh hãi kêu lên, nhưng nhanh im bặt.
Bởi vì khi đại sư Mộ nhảy xuống, —biến mất.
Tô Giản lên tiếng, chỉ nhíu mày, cũng theo đó nhanh nhẹn nhảy xuống theo.
"Ơ?"
Đội trưởng Hầu và định kinh hãi kêu lên nữa, kịp, chồng đại sư Mộ cũng biến mất.
Chết tiệt thật!
Gặp ma to .
"Đội trưởng Hầu, chúng ... nên nhảy xuống ?"
Một cảnh sát hỏi với vẻ phấn khích.
Trời ạ, cái thần kỳ quá.
Lý do cảnh sát, chính là cảm thấy cảnh sát kích thích, cảnh tượng lúc , cảm thấy thể khoe khoang cả đời.
"Nhảy thôi!"
Đội trưởng Hầu suy nghĩ một lát, quyết tâm .
Không nhảy thì ?
Vị đại sư Mộ xuống .
Họ thể bỏ mặc trở về tay .
Thế là, Đội trưởng Hầu và các cảnh sát khác, cũng lượt nhảy quan tài.