HƯU PHU - 4
Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:51:27
Lượt xem: 323
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:51:27
Lượt xem: 323
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Quả nhiên, chẳng bao lâu , Cố Cảnh Hồng len lén mở cửa bước .
Lý Hàn Vũ kích động chạy sân đón .
Hai gặp ôm chầm lấy , cảnh tượng khiến thôi cũng thấy ghê tởm.
Hai kẻ đó mật dìu phòng, đóng cửa .
“Phu nhân, họ , chúng xuống ?”
Ta dời mắt khỏi cảnh tượng , sang dặn Mặc Hà:
“Đi mở cửa , khách tới .”
Mặc Hà ngơ ngác, nhưng vẫn theo lời , mở cửa .
Trước cửa, quả nhiên là một nam nhân.
Y bước qua Mặc Hà, thẳng đến bàn, tự nhiên xuống.
Xem , đoán sai.
Ta rót một tách , đưa đến mặt y.
“Trà ở đây cũng khá, nếm thử xem , Lệ Vương.”
Thấy cảnh đó, Mặc Hà lập tức khép cửa , gác bên ngoài.
Lệ Vương chén đang bốc khói mặt, khẽ nâng lên:
“Ngươi sẽ đến.”
Ta trả lời thẳng:
“Cố Cảnh Hồng chỉ sức lực, đầu óc chẳng sáng sủa. Hắn thể nghĩ đến nơi như thế – đông , miệng lưỡi nhiều, ẩn kín dễ thoát ? Hơn nữa, nếu chỉ thị của ngài, thất của ngài thể dễ dàng rời khỏi phủ vương như ?”
Lệ Vương thờ ơ xoay xoay tách trong tay:
“Ngươi từ đó ?”
“Không, mà là từ buổi yến ở phủ Thừa tướng.”
Nghe , ánh mắt y sáng lên:
“Ồ?”
“Tuy lời đồn Lệ Vương ngài mê tửu sắc, tính tình thất thường, nhưng mang đến dự yến ở phủ Thừa tướng, còn để nàng cùng Cố Cảnh Hồng trong hoa viên nối duyên xưa, e rằng chẳng hứng khởi nhất thời .”
Lệ Vương lập tức thu vẻ ngạo nghễ, ánh mắt quét lên , khóe môi khẽ nhếch :
“Ngươi cũng khá thông minh đấy.”
“ cũng chẳng bằng mưu kế của Lệ Vương ngài.”
Ta nhạt, cố ý ngắt lời giữa chừng.
Đợi đến khi y chú ý sang, mới thong thả nốt:
“ vì dùng công cụ lấy lòng phủ Cố, chẳng bằng… cùng hợp tác.”
Nghe xong, ánh mắt Lệ Vương khẽ nheo , trong đáy mắt thoáng hiện lên một tia sát ý.
Ta bình thản nhấp một ngụm , để ý đến ánh .
Một lúc , y rốt cuộc vẫn là kẻ thua thế, mở miệng hỏi :
“Ngươi những gì?”
Ta rõ dã tâm của y lớn đến mức nào, nhưng trong lòng chỉ thầm nghĩ, .
“Cố lão tướng quân tuy từng chinh chiến sa trường, công cao lừng lẫy, nhưng nay tuổi cao, thể suy nhược, bệnh cũ chồng chất, sớm chẳng còn là vị ‘thường thắng tướng quân’ năm xưa.”
“Còn Cố Cảnh Hồng, tuy đôi chút tài năng, nhưng tuyệt chẳng kỳ tài cái thế, trong tay cũng chẳng thực quyền.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huu-phu/4.html.]
“Đợi khi lão tướng quân qua đời, binh quyền trong tay ông tuyệt đối sẽ rơi tay Cố Cảnh Hồng. Khi đó, tính toán của Lệ Vương e rằng đều uổng phí.”
Lệ Vương lúc còn giữ vẻ cao cao tại thượng nữa, hiếm khi lộ dáng vẻ nghiêm túc.
Y định gì đó, cho cơ hội, trực tiếp cắt ngang, rõ rằng khác với Cố Cảnh Hồng, hữu dụng hơn .
“Thế ngươi…”
“Còn thì khác, tiền.”
“Tiền?”
Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối
Nhắc đến tiền, liền tràn đầy tự tin, nở nụ chắc chắn:
“ , là tiền.”
Thấy y bắt đầu hứng, chậm rãi tiếp:
“Tiền mua quyền, nhưng thể lay động lòng , gián tiếp đạt quyền. Tiền thể thuê sư phụ giỏi nhất, dạy nhân tài giỏi nhất. Tiền thể mua tin tức mới nhất, thể chiêu binh mãi mã, cũng thể khiến tất cả dân chúng no bụng.”
“Có tiền, đến quỷ cũng đẩy cối xay; tiền, việc đều thuận lợi hơn, bớt vô chướng ngại. Mà tiền, chính là , chính là tiền.”
Có lẽ y từng nghĩ, một nữ nhân dám những lời như thế.
Y ngẩn giây lát, khôi phục vẻ phóng túng như , khóe môi nhếch lên.
“Xem , phu nhân của tướng quân đúng là hữu dụng hơn chính tướng quân.”
Sau đó, giọng y đổi sang lạnh hơn, mang theo vài phần uy hiếp:
“ ngươi gì , mà dám hợp tác với ?”
Ta nhiều cũng khát, uống cạn một chén nước, mới đáp:
“Ngài gì, , cũng chẳng cần . Ta chỉ cần gì là đủ.”
Lời khiến y hứng thú thật sự:
“Vậy ngươi gì?”
Ta đối diện ánh mắt y, nở nụ rực rỡ nhất:
“Trước tiên, hòa ly.”
6
Sau chuyện đó đầy nửa tháng, Cố Cảnh Hồng một nữa đá tung cửa phòng .
Trên trán nổi đầy gân xanh, tức giận đến nỗi cả run lên.
Ta thong thả hỏi:
“Tướng quân việc gì ?”
Thấy dáng vẻ ung dung, thản nhiên, càng thêm giận dữ.
Hắn giật lấy quyển sách trong tay , ném mạnh xuống đất.
“Nói! Có ngươi chuyện đó ?”
Ta ngơ ngác, vẻ mặt đầy mờ mịt:
“Tướng quân chuyện gì ?”
“Giờ khắp đầu đường cuối ngõ đều đang đồn rằng với Vũ nhi… với Vũ nhi…”
Phần nghẹn mãi , nhưng cũng hiểu là chuyện gì .
Ta lập tức lộ vẻ tủi , giọng mang theo chút nghẹn ngào:
“Tướng quân nghĩ như thế ? Ta gả Cố phủ hơn ba năm, ngoài việc hầu hạ tổ mẫu và lo mấy chuyện vụn vặt trong nhà, tuy tướng quân để mắt tới, nhưng từng điều gì trái lương tâm, từng hại tướng quân, càng chuyện khiến Cố phủ mất mặt.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.