20.
Chị thảnh thơi dựa mép hố, hai tay khoanh ngực, từ cao xuống: “Chuyện cái hố là chú Bảy kể cho tao , chú ngày xưa núi nhiều lợn rừng, dân làng xuống núi gặp lợn rừng, cho nên cứ cách một đoạn đường sẽ đào một cái hố lớn ở hai bên. Dù mày cũng béo như lợn , cái hố dùng để chôn mày là vặn. Mày cứ ở trong hố mà từ từ chờ c.h.ế.t , ha ha ha ha ha!”
thương ở chân, cơ thể nặng nề, chỉ dựa một thì chắc chắn thể trèo khỏi cái hố . Hơn nữa, con đường bỏ hoang từ lâu, chắc chắn sẽ ai ngang qua.
Chị sai, chị , chỉ thể ở đây chờ c.h.ế.t.
chằm chằm chị , cam lòng hỏi: “Chị, chị em c.h.ế.t ?”
Chị lạnh lùng: “Mày c.h.ế.t , thế giới sẽ ai chuyện của bố nữa.”
Thảo nào khi phóng hỏa, chị hề do dự, việc gì cũng tranh . Có lúc đó chị quyết định để sống sót rời khỏi làng ?
thở dài thườn thượt: “Chị, chị thật đúng là nhẫn tâm. Em hỏi chị cuối, chị thật lòng em c.h.ế.t ?”
“Phì!”
Nét mặt chị vặn vẹo, trông vô cùng dữ tợn.
“Tao chịu đựng mày đủ ! Mày chăm sóc một con lợn tám năm kinh tởm đến mức nào ? Dựa cái gì mà mày ngủ giường còn tao ngủ đất, dựa cái gì mà tao giặt giũ nấu cơm trải giường gấp chăn cho mày. Mày là cái thá gì chứ!”
21.
Chị gào lên khản cả tiếng, trông như kẻ điên, dường như trút hết những tủi hờn và phẫn nộ mười mấy năm nay. Thì bao nhiêu năm nay, chị căm ghét công bằng tất cả trong nhà, bao gồm cả .
Sau khi gào xong, chị lau vội nước mắt, tay đặt lên tảng đá định trèo khỏi hố.
nhịn : “Sao chị trèo nữa? Có chị nhận cử động ?”
“Bịch!”
Chị cứng đờ cả , ngã thẳng xuống đất, một tay vẫn còn giơ nửa chừng. cố gắng dậy, tập tễnh đến bên chị , chị từ cao xuống.
Trên mặt chị đầy vẻ kinh hãi: “Mày gì tao? Tại tao cử động nữa!”
hì hì chị : “Năm chị 12 tuổi lén chạy nhà máy xem họ luyện hương, theo chị. thấy họ lấy hết m.á.u của chị họ, cắt chị thành từng miếng để nấu dầu. Có chị quên , chẳng lúc đó chúng cùng sốt cao sinh bệnh ?”
Chị thể tin : “Không thể nào, chuyện thể nào, nếu mày từ sớm, bao nhiêu năm nay…”
gật đầu: “ diễn bấy nhiêu năm, chỉ vì khoảnh khắc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huong-oan-nu/chuong-8-full.html.]
22.
say mê cơ thể chị, ánh mắt lướt từng tấc một từ mặt xuống đầu ngón chân. Mặt trái xoan, mũi cao, cổ thon dài, đôi chân mảnh khảnh và vòng eo bé xíu. Ngay cả mắt cá chân lộ của chị cũng thật .
Thân hình ! Đẹp hơn nhiều so với cơ thể thịt mỡ của . Vì cơ thể xinh , dồn hết tâm huyết để nuôi dưỡng suốt tám năm trời.
“Chị, chị thấy lạ ? Ngày nào chị cũng ngâm trong ao Hàn Thủy, tại khi kinh nguyệt, bụng đau chút nào? Mỗi ngày chị ăn ít như , vẫn sức lực dùng hết?”
cho thức ăn của chị đủ loại t.h.u.ố.c bổ, lén châm cứu cho chị khi chị ngủ, tất cả những điều đều là để nuôi dưỡng cơ thể chị cho .
Đôi mắt của chị lộ rõ vẻ hoang mang, nhịn đắc ý: “ là tử của Lưu Thần Bà.”
Nghe thấy Lưu Thần Bà, đồng tử của chị đột nhiên co . Lưu Thần Bà là một bà lão kỳ quái trong làng chúng , bà bán đến làng. lâu khi làng, chồng bà c.h.ế.t. Dân làng sợ bà , bà tà thuật.
Bà con cái, xem một bệnh đơn giản, nhà nào trong làng đau đầu sổ mũi, Lưu Thần Bà chỉ cần một thang thuốc, ngày hôm chắc chắn khỏi.
“Chị, chị về, thuật Đoạt Xá ?”
Đốt tóc, móng tay và m.á.u của thành tro, mỗi ngày cho chị uống. Thời gian dùng càng lâu, khi đoạt xá sẽ càng dễ dàng. Mà những thứ , cho chị dùng tám năm . Từ khi chị bắt đầu lén lút nôn mửa, , sớm muộn gì chị cũng sẽ bỏ chạy.
Mà , đương nhiên sẽ hưởng lợi.
Trong ánh mắt kinh hoàng của chị , đến gần, dùng m.á.u tươi vẽ lên chị hết phù chú kỳ lạ đến phù chú kỳ lạ khác. Sau khi nghi thức đoạt xá thành, nhảy nhót tại chỗ, cảm nhận sự nhẹ nhõm và linh hoạt từng .
Chị tuyệt vọng đất, trong mắt tràn ngập hận thù ngút trời: “Trần Mãn! Mày sẽ gặp báo ứng!”
“Ha ha ha, c.h.ế.t mất, lúc chị để trong cái hố , chị nghĩ đến chuyện sẽ gặp báo ứng?”
dùng quần áo của chị lau sạch tay, nhanh nhẹn trèo khỏi hố.
Chị ở phía dùng đủ lời lẽ khó nhất để c.h.ử.i rủa, miệng hố cao cao chị : “Chị, chị ở đây trông thật giống một con lợn rừng!”
Nói xong, thò tay túi áo, quả nhiên sờ thấy một cái túi nhựa cứng cứng. Nếu đoán sai thì bên trong là tiền mà chị lén giấu. Túi áo, túi quần đều phồng lên, chị thật sự giấu ít tiền nhỉ.
ngân nga bước nhẹ nhàng.
Trăng đêm nay thật đấy!
-Hết-