Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 96
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:41:01
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu mẫu tử Từ Tiểu Lan , thể danh chính ngôn thuận gả cho Tô Phú Quý?
Thấy hai cứ cãi mà giải quyết vấn đề, Ngưu A Hồng trong lòng nóng như lửa đốt.
Ả kéo cánh tay Tô Phú Quý, ghé tai :
“Phú Quý ca, cứ để nàng , nàng tự nuôi sống bản còn khó.
Mang theo hai đứa trẻ nữa, đến cả gió tây bắc cũng mà hít, chẳng quá hai ngày sẽ lóc cầu xin cho thôi.
Hơn nữa, nếu thật sự để nàng , nhỡ nàng lớn chuyện, thực sự sẽ nhốt lồng heo đấy!
Chẳng lẽ thực sự trơ mắt nhốt lồng heo ?
Với , nếu nàng kiện chúng lên nha môn, cũng chẳng kết cục .
Ta , loại như chúng , nam tử chịu tám mươi gậy, nữ nhân thì chịu chín mươi gậy!
Đó là tám mươi, chín mươi gậy đấy, tám chín gậy , là sẽ mất mạng đó!”
Tô Phú Quý do dự: “, nếu thực sự để nàng , việc nhà, còn ruộng đồng thì ai chăm lo?”
“Ha!” Lòng Từ Tiểu Lan chua xót, tia hy vọng cuối cùng dành cho cũng còn.
Tô Phú Quý từ khi cưới Từ Tiểu Lan, bao giờ lo lắng chuyện gia đình.
Con cái cũng do một tay Từ Tiểu Lan nuôi nấng, công việc đồng áng cũng chẳng bỏ bao nhiêu công sức.
Hắn hưu vợ chỉ là để dọa nàng , nàng cúi đầu thỏa hiệp, chứ thực sự hưu.
Ngưu A Hồng bây giờ miệng lưỡi ngọt ngào, chỉ đuổi mẫu tử Từ Tiểu Lan khỏi nhà , chuyện tính .
“Ôi chao, Phú Quý ca, còn đây ? Ta nhất định sẽ hầu hạ thoải mái sung sướng.”
“Nàng để suy nghĩ , suy nghĩ .”
Tô Phú Quý xua tay, vẫn chịu đồng ý hưu nàng .
Ngưu A Hồng giận dữ dậm chân, lén lút trợn mắt, tiếp tục rót mật ngọt tai Tô Phú Quý.
Tô Tiểu Nam im lặng xổm trong góc, âm thầm , dám lên tiếng.
Bầu khí nặng nề khiến bé cảm thấy sợ hãi, ôm chặt lấy , cố gắng giảm thấp sự tồn tại của bản .
Từ Tiểu Lan xổm xuống, ôm hai đứa trẻ lòng, dịu dàng hỏi: “Tiểu Hổ, Tiểu Quyên, nếu nương và cha hòa ly, các con theo nương ?”
Tô Tiểu Quyên Tô Phú Quý, đôi mẫu tử Ngưu A Hồng phía .
Nó nhẹ nhàng ôm lấy Từ Tiểu Lan, từng chữ một: “Nương, con theo nương.”
Cha bình thường chạy ngoài, chị em chúng nó ngày thường ít khi gặp , chứ đừng là ở bên .
Bây giờ, dẫn phụ nữ khác và con của ả về nhà.
Mọi đều , kế mẫu thì nhất định sẽ Kế phụ.
Nó chỉ nhỏ chứ ngốc, cha con mới, càng thể đối xử với chị em chúng nó .
Trong nhà , chỉ nương là thật lòng yêu thương chị em chúng nó.
Gà Mái Leo Núi
Nếu nương , nó nhất định theo nương.
Tô Tiểu Hổ đảo mắt, kéo tay tỷ tỷ: “Nương và tỷ tỷ đều , con cũng !”
Từ Tiểu Lan mỉm mãn nguyện, xoa đầu hai đứa con: “Được.”
Từ Tiểu Lan dậy, bàn tay giấu trong ống tay áo siết chặt.
Nàng thẳng Tô Phú Quý: “Tô Phú Quý, nhất định mang hai đứa trẻ !
Bằng , sẽ cùng ngươi cá c.h.ế.t lưới rách! Một tờ đơn kiện sẽ đưa ngươi lên nha môn, để tất cả cùng xem chuyện hổ ngươi và Ngưu A Hồng thông gian, còn sinh đứa con gian sinh!”
“Ngươi dám lớn tiếng như !” Tô Lão thái thái báo tin nhi tử dẫn một đôi mẫu tử về nhà, hưu Từ Tiểu Lan.
Bà lôi cả lão gia và hai cô tức phụ khác hớt hải chạy đến, tới cửa thấy lời của Từ Tiểu Lan.
“Cha nương, hai tẩu tẩu, đến đây?” Tô Phú Quý thấy cha ngoài cửa.
Ngay lập tức thêm dũng khí, lưng thẳng tắp, đưa tay đỡ lão thái thái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-96.html.]
Tô Lão thái thái dẫn lão gia và hai tức phụ , vung tay hất cánh tay Tô Phú Quý .
Bà đến mặt Ngưu A Hồng, , ánh mắt ghét bỏ quét từ xuống .
“Hừ!” Tô Lão thái thái hừ một tiếng thật mạnh.
Tuy bà thích cô tức phụ Từ Tiểu Lan , nhưng dù nàng cũng do một tay bà chọn về.
Nói thế nào cũng là nữ nhi nhà lành, hơn Ngưu A Hồng cái loại lẳng lơ bao nhiêu !
Nàng chỉ thể khỏe mạnh, việc nhà cửa trong ngoài đều đấy, công việc đồng áng cũng .
Hầu hạ nhi tử bà cũng gì đáng chê trách, điểm khiến bà hài lòng, là một vợ để lo việc nhà.
Đối với chuyện của Ngưu A Hồng và nhi tử , bà rõ, căn bản ưa loại hồ ly tinh như Ngưu A Hồng.
Bà đến mặt Từ Tiểu Lan, kéo tay nàng.
Bà khuyên: “Từ thị, nương nàng, tâm nhãn nàng nhỏ hẹp ? Chẳng chút độ lượng nào? Cứ để Ngưu thị cửa , còn giúp đỡ việc nhà ?”
“Nương! Người độ lượng? Người bảo công công nạp thử xem?” Từ Tiểu Lan mạnh mẽ rút tay về.
Tô Lão thái thái tức giận: “Ngươi! Ngươi năng kiểu gì thế!”
Thấy Tam sắp sửa cãi với bà bà, Đại tẩu vội vàng bước đến, giữa hai để ngăn cách.
Đại tẩu vỗ tay Từ Tiểu Lan: “Tam , đại tẩu , nhưng đừng chuyện dại dột!
Nếu thực sự lớn chuyện lên nha môn, Tam những chịu phạt, mà còn mất hết mặt mũi của hai đứa trẻ nữa chứ?
Muội bảo hai đứa trẻ ngẩng mặt lên ? Thể diện của Tô gia chúng còn ?”
Từ Tiểu Lan hề lùi bước, đáp trả: “Thể diện? Hắn mà cần thể diện thì chuyện hổ ! Hắn cần mặt mũi , con cái còn giữ thể diện gì nữa?”
Nhị tẩu thấy Từ Tiểu Lan lọt tai lời Đại tẩu, tiếp lời: “Tam , hãy nể mặt bọn trẻ mà chấp nhận để mẫu tử bọn họ nhà , chuyện nhịn một chút là qua thôi, đừng lớn chuyện nữa.
Ả nhà chẳng qua chỉ là một thất, ảnh hưởng gì đến cả. Muội cũng hai đứa trẻ một cha mang tiếng đúng ?
Sau bọn trẻ cưới vợ gả chồng cũng thành vấn đề, vả chuyện cũng chẳng lợi gì cho cả?”
Từ Tiểu Lan tức đến mức lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt: “Các dựa cái gì mà bắt nhịn? Tại Tô Phú Quý? Tại bảo nghĩ đến vợ con trong nhà, đừng ngoài loạn?
Dao cắt các , dĩ nhiên các đau. Một ngày nào đó, bảo Đại ca, Nhị ca và cả Công công nữa, ngoài thông gian thử xem.
Các còn khuyên rộng lượng như mà tự nghĩ thoáng ?”
Đại tẩu và Nhị tẩu , lập tức im lặng, chuyện nếu thực sự rơi họ, họ chắc chắn sẽ còn tức giận hơn cả Từ Tiểu Lan.
Từ Tiểu Lan Công công và Bà bà bà, hít sâu để bình tĩnh .
Nàng lớn tiếng tố cáo: “Cha, nương, kể từ khi gả Tô gia, bao giờ lười biếng, cũng bao giờ cãi lời hai .
chuyện ngày hôm nay, tuyệt đối còn đường cứu vãn, nhất định mang Tiểu Hổ và Tiểu Quyên !
Vì mẫu tử Ngưu A Hồng bước nhà , nhất định dắt lũ trẻ , cho mang con , cũng sẽ dùng một tờ đơn kiện đưa Tô Phú Quý lên nha môn!”
Ngưu A Hồng thấy tình hình , dẫn Tô Tiểu Nam nấp lưng Tô Phú Quý, dám lên tiếng, chỉ lay tay .
Tô Lão Bà Tử thấy Từ Tiểu Lan cứng rắn như dầu muối thấm, giáng mạnh một bạt tai lên mặt Tô Phú Quý, "Ngươi xem ngươi nên chuyện gì! Giờ thì ngươi xem ngươi giải quyết thế nào!"
Tô Lão Gia tử , hận thể rèn sắt thành thép, trừng mắt. Ngày lành sống, cứ thông gian với khác, đầu óc là phân ? Ngươi nghĩ gì ?
Ông lão ôn hòa xin Từ Tiểu Lan: "Tam nhi tức , chuyện đúng là do Phú Quý sai. Ta nó xin nàng. Ta sẽ bắt Ngưu A Hồng cùng mẫu tử bọn họ rời ? Nàng hãy rộng lượng, tha cho ?"
Từ Tiểu Lan kiên định lắc đầu, "Không , thể sống chung với nữa, chỉ dẫn con rời thật xa."
Ngưu A Hồng thể nấp nữa, nhảy , "Ta , các ngươi đừng hòng đuổi mẫu tử ! Các ngươi một đàn bà dắt con uống gió Tây Bắc ?
Ta cho các ngươi cửa ! Chọc giận , sẽ dẫn con treo cổ ở ngay cửa nhà các ngươi!"
"Ngươi!" Tô Lão Bà Tử tức vội, nhưng bà cũng chẳng thể gì .
Nếu Ngưu A Hồng thật sự dẫn con treo cổ ở cửa nhà họ Tô, sớm muộn gì nhà họ Tô cũng nước bọt của thiên hạ cho c.h.ế.t chìm.
Lão phu phụ thấy Từ Tiểu Lan kiên quyết lùi một bước, nhất quyết dẫn con , còn Ngưu A Hồng thì thề sống thề c.h.ế.t chịu rời, hai họ chẳng thể gì .
Họ đành sang Tô Phú Quý, kẻ khởi xướng chuyện, "Đồ bất tài vô dụng! Giờ thì , náo loạn thành cái bộ dạng , đây?"
Ngưu A Hồng kéo Tô Tiểu Nam đang trốn trong góc , túm lấy tay Tô Phú Quý ủy khuất lóc: