Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-10-06 09:45:19
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà Lý Đại Toàn.

“Hu hu hu, thả , sai , đều là của , cầu xin ngươi thả …”

Tô Như Hoa cứ thế t.h.ả.m hại ở nhà Lý Đại Toàn, khi đ.á.n.h một trận ban ngày, ngoài.

Sau khi khóa cửa, nàng dùng hai ngón tay nhón lấy chiếc chăn bám đầy cáu bẩn, ném sang một bên cứ thế mặc nguyên quần áo xuống.

Nàng cố gắng thức đến gần sáng, cuối cùng thể chịu đựng nữa mới ngủ .

Ai ngờ ngủ mơ màng, Lý Đại Toàn về.

Rượu thêm phần bạo dạn, Lý Đại Toàn dựa chút men rượu đó mạnh dạn xuyên qua khu rừng trở về.

Lần , gặp con ma đáng sợ là Ngô thị.

Hắn nồng nặc mùi rượu, một tay sờ soạng lên , giật mạnh quần áo của Tô Như Hoa, bày bộ dạng ăn sạch sành sanh nàng.

Tô Như Hoa c.h.ế.t dí ôm chặt quần áo ngực, cầu xin t.h.ả.m thiết, cố sức giãy giụa cầu xin buông tha cho .

“Mơ ! Lão tử tốn bạc để mua ngươi !”

Sự giãy giụa của nàng chọc giận Lý Đại Toàn.

“Chát” một tiếng, một cái tát giáng xuống khuôn mặt bầm tím của Tô Như Hoa.

“Ngay cả ngươi cũng dám khinh bỉ lão tử?”

Hắn quên cái vẻ mặt khinh thường che giấu chút nào của nàng khi xuống hạ con heo lúc đó!

Vừa xong, “Ợt ~”.

Lý Đại Toàn ợ một tiếng, vươn tay chỉ Tô Như Hoa, chỉ chỉ, "ầm" một tiếng đổ sụp xuống giường, say bất tỉnh.

“Huhuuhu…”

Tô Như Hoa thấy say rượu đổ xuống giường, vội vàng đẩy khỏi , kéo quần áo, nước mắt như chuỗi hạt đứt dây.

Nàng sai , nàng thực sự sai , nàng sống cuộc sống như thế nữa, quá kinh khủng.

Nàng chính là vì tính kế Tô Phán Đệ nên mới rơi kết cục , lẽ nên hùa theo xem mới .

, Tô Phán Đệ, thể tìm Tô Phán Đệ, lúc nhỏ tỷ tỷ thương .

Trong lòng tỷ chắc chắn , , bây giờ cầu xin tỷ tha thứ, tỷ nhất định sẽ nể tình ngày xưa mà giúp !

Tô Như Hoa lau khô nước mắt, mò mẫm xuống giường trong bóng tối, kéo quần áo, xỏ giày , khom lưng rón rén đến cửa.

Nàng ngoái đầu , thấy Lý Đại Toàn ngủ say như chết, nàng nhẹ nhàng mở cửa, khi ngoài nhẹ nhàng đóng cửa .

Tranh thủ lúc trời còn tờ mờ sáng, nàng nhanh chóng chạy về phía nhà Tô Uyển.

Nàng đầy thương tích, cà nhắc, chạy lên trông chậm chạp buồn .

Thỉnh thoảng nàng đầu , sợ Lý Đại Toàn sẽ đột nhiên tỉnh dậy, đuổi theo tóm nàng về đ.á.n.h nàng một trận nữa.

Sáng sớm.

Tia nắng đầu tiên xuyên qua những tầng mây dày đặc, như những sợi tơ vàng xuyên qua màn sương sớm, chiếu rọi lên những ngọn cỏ còn đọng sương.

Mặt trời dần lên cao, chiếu rọi khung cửa sổ, những hạt bụi li ti bay lên, xoay tròn trong ánh sáng…

“Cốc cốc cốc…”

Bầu khí ấm áp một tràng gõ cửa đột ngột phá vỡ.

Tiểu Hắc cảm nhận sự hiện diện của lạ, “Gâu gâu gâu” sủa vang vài tiếng về phía ngoài, thấy chủ nhân ngủ say sưa phản ứng gì.

chạy đến bên Tô Uyển, dùng đầu cọ cọ chân nàng, cọ cho nàng tỉnh dậy.

“Tiểu Hắc ngoan, đừng ồn, ngủ thêm lát nữa.”

Tô Uyển rụt chân , trở tiếp tục ngủ, tự động bỏ qua tiếng động bên ngoài.

Tiểu Hắc thấy nàng ngủ tiếp, cuống quýt mấy vòng bên giường.

lắng tiếng động bên ngoài, thấy tiếng bước chân , cùng với tiếng gõ cửa, nó vội vàng c.ắ.n ống quần Tô Uyển, kéo nàng xuống đất.

“Tiểu Hắc!”

Tô Uyển quát lên một tiếng, lật dậy, nàng giận !

“Cốc cốc cốc!”

Tô Uyển cau mày, sáng sớm tinh mơ ai thế ? Bị bệnh ? Không cho ngủ yên ?

Tô Như Hoa từ lúc gõ cửa nhẹ nhàng ban đầu, đến lúc tiếng gõ cửa càng lúc càng lớn, vẫn thấy ai mở cửa.

Trong lòng nàng càng thêm bồn chồn lo lắng, thỉnh thoảng đầu đường lớn kiểm tra, ngay khi nàng chuẩn tiến lên gõ cửa nữa.

Cánh cửa mở .

Gà Mái Leo Núi

“Tỷ tỷ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-42.html.]

Thấy cửa mở, Tô Như Hoa lập tức xông lên, ôm chầm lấy Tô Uyển bắt đầu lóc t.h.ả.m thiết:

“Huhuuhu, tỷ tỷ sai , ở cùng Lý Đại Toàn nữa, cầu xin tỷ cứu !”

“Í!”

Tô Uyển dùng sức đẩy nàng , nhe răng nhíu mày, mặt đầy vẻ ghê tởm trần trụi, đây là con điên từ đống rác nào chạy ?

Tô Uyển lên mặt nàng , một hồi quan sát kỹ lưỡng, nàng mới nhận là Tô Như Hoa!

Làm nàng ? Lý Đại Toàn thế ? Vô dụng đến ? Ba câu hỏi liên tiếp lóe lên trong đầu nàng.

“Ai là tỷ tỷ của ngươi? Ngươi đừng quên, đoạn tuyệt quan hệ với Tô gia các ngươi , đừng gần!”

Tô Như Hoa thể sa sút đến bước đường , đều là do tự gây , trong lòng Tô Uyển chút gợn sóng, nửa điểm đồng tình nào với nàng .

“Tỷ tỷ, tỷ xem, tỷ xem, đ.á.n.h , là thương tích, huhuhu, tỷ tỷ, cầu xin tỷ cứu !”

Tô Như Hoa vén tay áo lên, chỉ vết thương tay cho Tô Uyển xem, vén ống quần lên, trưng vết thương chân.

Cuối cùng, nàng gom mái tóc bù xù bẩn thỉu , ghé sát Tô Uyển: “Tỷ tỷ, tỷ xem mặt , sắp đ.á.n.h nát !”

Tô Uyển quả thực tiến gần, kỹ, chỉ thấy một bên mắt sưng húp thành một đường, xanh tím như mắt gấu trúc, má bên sưng vù.

Trên , tay, chân cũng là vết bầm tím, ngay cả cổ cũng một vòng đỏ hằn.

Tô Uyển bật , xem Lý Đại Toàn ít chào hỏi cô rẻ tiền .

“Tô Như Hoa Tô Như Hoa, ngươi còn là tỷ tỷ của ngươi , lúc ngươi cùng Lý Đại Toàn hợp mưu hủy hoại , ngươi như thế , ngươi quên ?

Nếu hôm nay đổi cầu xin ngươi, ngươi sẽ tha cho ? Ngươi sẽ .”

Tô Uyển khoanh tay ngực, mỉm nàng với vẻ bề .

“Ngươi… ngươi ?”

Sao Tô Uyển nàng hợp mưu với Lý Đại Toàn?

Lúc đó trong nhà rõ ràng chỉ nàng và Lý Đại Toàn!

“Ngươi đoán xem?”

Vẻ mặt, thần thái, thậm chí là những lời Tô Uyển đều khiến Tô Như Hoa cảm thấy sợ hãi, nàng hề chút cảm giác nào của tỷ tỷ ngày xưa.

“Ngươi tỷ tỷ của đúng ? Ngươi chắc chắn tỷ tỷ của , tỷ tỷ của căn bản thể đối xử với như thế , ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?”

Tô Như Hoa bắt đầu hồi tưởng chuyện xảy , từ khi tỷ tỷ đập đầu, liền bắt đầu trở nên bình thường, chính là từ lúc nàng tỉnh , thứ trong nhà đều trở nên sai lệch.

Lúc đó nàng rõ ràng đưa tay thăm dò thở của tỷ !

Lúc đó tỷ rõ ràng tắt thở, rõ ràng c.h.ế.t .

đó tỷ đột nhiên tỉnh , cả nhà đều nghĩ tỷ c.h.ế.t hẳn!

, chính là từ lúc đó, nàng là tỷ tỷ! Vậy nàng là ai? Là là?

Tô Như Hoa càng nghĩ càng sợ hãi, thể bắt đầu run rẩy ngừng, lùi về , cẩn thận tự vấp ngã xuống đất.

Nàng cho cả nhà , kẻ đầu sỏ gây chuyện , chính là mắt!

“Vậy nên, chuyện con heo nái cũng là do ngươi ? Việc xuất hiện ở nhà Lý Đại Toàn, cũng là do ngươi?”

“Sao, ngươi sợ ?” Tô Uyển bật động tác nàng lùi .

“Không sợ cho ngươi , Tô Phán Đệ thật sự c.h.ế.t từ lâu . Kẻ đang mặt ngươi bây giờ, tỷ tỷ của ngươi , ha ha.”

Tô Uyển cảm thán, ngờ đầu tiên trong cái gia đình nhận sự khác biệt là Tô Như Hoa.

Cho dù nàng thì gì chứ?

Nàng vẫn luôn đóng vai Tô Phán Đệ yếu đuối, những việc gần đây nàng cũng chỉ là phản ứng bình thường khi dồn đường cùng.

Nàng sẽ cắt đứt đường của nàng khi nàng kịp chuyện gì gây hại cho .

Tô Như Hoa bò dậy, lảo đảo chạy về phía con đường, nàng về nhà cho phụ và nhị ca , rằng kẻ tỷ tỷ!

Tô Uyển mỉm , nàng lảo đảo chạy về hướng nhà họ Tô.

Nàng hề ý định ngăn cản, chuyện hoang đường đến thế, mà bản nàng hề lộ sơ hở, thử hỏi ai sẽ tin?

Tô Như Hoa hốt hoảng chạy về nhà họ Tô, đập cửa rầm rầm.

“Rầm rầm rầm, phụ ! Mở cửa, đại ca mau mau mở cửa!”

Cánh cửa nhà mãi vẫn mở.

Tô Như Hoa càng sức đập cửa, nóng lòng kể chuyện cho đại ca và phụ .

“Đừng đập nữa, còn đập nữa đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!” Tô Cường c.h.ử.i bới một câu ngủ tiếp.

Tô Đại Ngưu tiếng đập cửa phiền chịu nổi, khoác áo lên , dậy mở cửa: “Tô Như Hoa! Ngươi sáng sớm phát điên cái gì thế?”

 

Loading...