Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 19
Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:19:46
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vâng, Tạ Sinh Trần của Tạ Ký Dược Phố chính là sư phụ . Người thấy thiên phú học y, thấy là một hạt giống , cố nằng nặc nhận đồ …”
Tô Uyển buông lời dối chớp mắt, thốt những lời nửa thật nửa giả.
Nàng chính là mượn miệng Trương thúc, truyền tin tức đến thôn Bích Thủy, để y thuật của công khai chính đáng.
Tuy nhiên, nàng mơ hồ thời gian bái sư. Còn về việc bái sư lúc nào, bái sư như thế nào, cứ để bọn họ đoán , dù bọn họ cũng sẽ thực sự chạy đến mặt sư phụ mà hỏi, nàng chẳng cần bận tâm.
Nàng về sẽ chuyên tâm hái thuốc, kiếm tiền! Kiếm thật nhiều tiền!
Còn xây nhà lớn!!
Nuôi ch.ó săn!! Đợi kiếm đủ tiền sẽ hưởng thụ!! Toàn tâm ý tận hưởng cuộc sống!
“Suỵt!” Tô Uyển lúc mới nhớ , Tiểu Hắc ở nhà vẫn ăn gì cả, chỉ mới cho hai cây xúc xích buổi sáng…
Lần vẫn là nên ném Tiểu Hắc gian mang theo cùng, cả ngày hôm nay ăn gì, theo một ngày đói ba bữa, ba ngày đói chín bữa thì thật đáng thương.
Xuống xe bò, Tô Uyển chạy về nhà với tốc độ nhanh nhất.
Vừa mở cửa, Tiểu Hắc ngay bên cửa điên cuồng vẫy đuôi, miệng kêu ư ử, thấy Tô Uyển liền lao nàng.
Tô Uyển ôm nó lên: “Xin nha, hôm nay để ngươi đói , nhất định sẽ chú ý!”
Khóa chốt cửa từ bên trong, nàng ôm Tiểu Hắc lóe gian.
Ôm Tiểu Hắc rầm rập chạy thẳng lên lầu hai, lấy thức ăn liền từ tủ lạnh : “Nào, ngươi ăn tạm cái .”
Tô Uyển vươn tay vuốt ve lưng nó, nhẹ nhàng xuôi theo chiều lông. Thấy nó ăn ngon lành, nàng cũng tự pha cho một gói mì ăn liền, ăn qua loa vài miếng thôi. Nhất định tìm cho một đầu bếp, nếu với cái tính lười biếng của bản , sớm muộn gì cũng c.h.ế.t đói.
Nàng xuống , về phòng lấy quần áo chuẩn tắm.
Tìm xong quần áo tắm rửa xong, nàng dùng khăn lau tóc từng chút một, sấy khô qua loa ném lên giường, nhanh ngủ .
Trương thúc đ.á.n.h xe bò về đến nhà, cháu trai nhỏ Trương Vượng thấy ông trở về, chạy gọi: “Ông ơi, ông về !”
“Ê, gia gia về , , đây là bánh ngọt Phán Đệ tỷ tặng, cầm ăn .”
“Oa, cảm ơn gia gia!”
Trương Thẩm theo cháu trai nhỏ bước , lão đầu nhà là Phán Đệ cho, lập tức vui, mặt mày sa sầm.
Ánh mắt đầy vẻ đồng tình lão đầu nhà : “Ta lão đầu tử, ngươi thể nhận đồ của đứa trẻ, nó còn ăn đủ no nữa!”
“Hãi, lão bà tử ngươi đợi một lát, dắt trâu về chuồng .”
Trương Thúc dắt trâu về chuồng, đổ chút nước cho nó uống: “Lão bằng hữu, vất vả .”
Hắn rửa mặt, bước nhà.
“Lão bà tử, ngươi đừng nghĩ lung tung, đây là nha đầu Phán Đệ cố ý nhét cho .”
Trương Thẩm cứ thế , một lời, vẻ mặt như thể ‘ ngươi bịa chuyện đây’.
“Nàng , ở trấn bái sư phụ , là Tạ đại phu, đứa nhỏ coi như vượt qua cơn bĩ cực!”
“Thật ?” Trương Thẩm kinh ngạc trợn tròn mắt, Tạ đại phu? Trên trấn chẳng chỉ một hiệu t.h.u.ố.c Tạ Ký là họ Tạ thôi ?
Hai mắt đầy vẻ nghi ngờ liếc lão đầu nhà .
“Hây, ngươi cái vẻ mặt gì đó? Ta lừa ngươi gì?” Trương Thúc sốt ruột, lão bà tử tin lời nữa .
Trương Thẩm thấy vẻ mặt giống đùa, nếu đây là thật, ngày mai nàng nhanh chóng kể lể với mấy Lão tỷ mới .
“Được , , cơm canh sẵn cả , ăn sẽ nguội mất, chỉ đợi ngươi thôi, mau ăn cơm .”
Ngày hôm .
Trời sáng, Tô Uyển tỉnh dậy, nàng tùy ý nấu chút điểm tâm, cùng Tiểu Hắc ăn một ít.
Nàng cẩn thận gỡ băng , vết thương vẻ khá hơn đôi chút, đang từ từ lên da non.
Nàng tiếp tục khử trùng, bôi t.h.u.ố.c băng bó , đó dẫn Tiểu Hắc khỏi gian.
Lục lọi trong kho củi, nàng chỉ tìm thấy một con d.a.o phát củi, tìm một cái giỏ mây.
Chỉ đành tạm bợ thôi, hôm khác trấn tìm thợ rèn mua một cái cuốc nhỏ, tiện mang theo dễ dùng.
Tiểu Hắc vui vẻ chạy nhảy phía , thỉnh thoảng đầu xem chủ nhân theo kịp , nếu kịp thì chạy ngược vài bước chờ đợi.
Thấy chủ nhân theo kịp, nó tiếp tục vui vẻ chạy về phía .
Cứ thế, một một chó, nối về phía hậu sơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-19.html.]
Còn Trương Thẩm, sáng sớm bận tâm chuyện của Tô Uyển, cấp thiết chia sẻ tin tức mới nhất với các Lão tỷ của .
Con trai và tức phụ về nhà ngoại gia giúp việc, ở nhà, công việc cần cũng ít hơn.
Gà Mái Leo Núi
Nàng vội vàng thu xếp việc nhà xong xuôi, tiễn Trương Thúc , đó dẫn cháu trai nhỏ nhàn nhã về phía nhà Lão tỷ .
“Thái Hoa, ăn cơm ?” Trương Thẩm cửa hỏi.
Một chân bước , nàng thấy một Lão tỷ khác đang bên cạnh, “Ôi, Kim Hoa cũng ở đây , thì thật đúng lúc!”
Nàng đặt cháu trai xuống, bảo nó chơi với những đứa trẻ khác.
Ba tỷ với , vây thành một vòng tròn, “Ta cho các ngươi , ngày lành của nha đầu Phán Đệ sắp tới đấy!”
“Chuyện đó là , bây giờ nó còn hầu hạ cả cái nhà đó nữa, đương nhiên là tự tại .” Vương Thẩm chen .
Lý Thái Hoa gật đầu đồng tình.
“Ôi chao, , các ngươi kể .” Trương Thẩm liên tục xua tay.
“Hôm qua, chẳng nha đầu Phán Đệ xe bò của lão đầu nhà về ? Nàng còn cho lão đầu nhà một gói bánh ngọt, là Tạ đại phu trấn thấy nàng thiên phú, lóc cầu xin nhận nàng đồ đó.”
“Hả? Dư Cầm, ngươi ngủ mê ?” Vương Thẩm căn bản tin.
Nàng còn đưa tay sờ lên trán Trương Thẩm một cái, “Cũng phát sốt, lời ngốc nghếch thế?”
“Đi ! Ta là thật đấy!!” Trương Thẩm gạt tay nàng .
Thấy từng một đều tin , nàng lập tức chút hiểu cảm giác của lão đầu tử nhà đêm qua, giận dữ : “Các ngươi tin, thì tự hỏi lão Trương nhà !”
(Trương Thẩm: Dư Cầm, vợ Trương Thúc) (Vương Thẩm: Vương Kim Hoa, hàng xóm bên trái nhà họ Tô) (Lý Thẩm: Lý Thái Hoa, hàng xóm bên nhà họ Tô)
Vương Thẩm và Lý Thẩm cùng chằm chằm nàng, một lúc lâu hỏi nữa: “Ngươi thật ?”
Trương Thẩm dứt khoát gật đầu, “Ừ ừ! Thật đó!”
Thấy chị em nghiêm túc và trịnh trọng như , lúc hai cuối cùng cũng tin.
“Vị Tạ đại phu là Tạ đại phu mà chúng ?”
“Hãi, Vương Kim Hoa ngươi ngốc hả? Trên trấn chẳng chỉ một Tạ đại phu thôi ? Còn thể là ai nữa?”
Vương Thẩm đưa tay chỉ về hướng nhà họ Tô, “Cái nhà đó chẳng là ruột gan đều hối hận xanh cả ?”
“Đáng đời! Cái lũ lòng rắn rết đó, còn ác độc hơn cả kế mẫu độc ác!”
Dưới sự thêm thắt, thêu dệt của ba , với sức lan truyền mãnh liệt của kiểu tin đồn "một truyền năm, năm truyền mười", đầy một ngày, cả thôn đều chuyện.
Có mừng cho Tô Phán Đệ, cũng tiếc cho Vương Tiểu Thảo.
Tại nơi tập trung chuyện phiếm, Tô Ngọc Mai đợi về nhà nấu cơm xong, thẳng đến nhà Tô Đại Ngưu.
Vương Tiểu Thảo là bạn nhất của nàng, loại chuyện lớn thế , nàng nhất định là đầu tiên báo tin cho nàng !
“Tiểu Thảo, Tiểu Thảo, ngươi nhà ?” Tô Ngọc Mai đập cửa gọi.
Tô Ngọc Mai đập cửa hồi lâu bên ngoài, thấy ai mở, đoán chắc là việc .
Nàng rời , nghĩ sẽ lúc khác.
Vương Thẩm và Lý Thẩm thấy tiếng đập cửa, đều , thấy là Tô Ngọc Mai.
Hai , gì, ngầm hiểu và bật .
Trên trấn.
“Khách quan thong thả, đến!” Tô Thành nhiệt tình tiễn khách ngoài.
“Tô Thành, Tô Thành!”
Tô Thành thấy gọi , ánh mắt đang tìm kiếm nguồn âm thanh.
“Ở đây, ở đây !” Ngoài cửa, Trương Thúc vẫy tay hiệu.
“Trương Thúc? Sao ngươi tới?” Tô Thành bước nhanh tới, nghi hoặc hỏi.
“À, cha ngươi nhờ báo tin, bảo ngươi dẫn Tứ về nhà một chuyến, nhà ngươi gần đây xảy chuyện .”
Nếu Tô Đại Ngưu đưa cho hai đồng tiền, nhờ chuyển lời gọi hai đứa nhi tử về, cũng lười với bọn chúng.
“Nhà thể xảy chuyện gì?” Tô Thành đầy vẻ nghi ngờ.