[HP] Sao Nỡ Làm Muggle Giữa Thế Giới Phép Thuật - Chương 280: Năm mới (1)
Cập nhật lúc: 2025-12-03 06:29:03
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tỉnh ở phòng ngủ chính cơn ngất xỉu hai, Giselle vẫn hiện tại là ngày mấy, sáng chiều vì rèm vẫn kéo kín mít tý ánh sáng nào lọt . một đèn ngủ hình ngôi vàng đặt ở góc xa xa, gối chăn nệm mới bộ và gian mùi hương d.ư.ợ.c vỗ giấc ngủ thanh nhẹ. Trên Giselle đang mặc một chiếc đầm ngủ lụa tay dài nhưng đồ lót nào cả. Cảm thấy đau đầu cô thử dậy nhưng động tác càng cơn choáng váng ập tới mau hơn. Cô nhường nhắm mắt vài phút mới đỡ, từ từ đặt chân xuống sàn thì nhận bộ sàn trải nệm lông êm ái.
Tiến tới cửa sổ kính kéo rèm lên, phát hiện thành phố ngoài lên đèn, ánh sáng đô thành tràn ngập sắc màu hiện đại phản chiếu lên cô gái trẻ, Giselle bỗng nhiên cảm thấy vô cùng giễu cợt.
Cô đang ở trong một căn penthouse xa xỉ của giới siêu giàu, ngủ chiếc giường king-size thể trị giá bằng thu nhập nhiều năm của hộ gia đình trung lưu, mặc áo ngủ lụa cao cấp gợi tình, đạp lên t.h.ả.m lông còn mịn hơn da cô mà ngắm siêu đô thị giàu bậc nhất hành tinh.
Kiếp đây chỉ là mộng ước hoang đường nhất trong tất cả những ảo mộng của cô. Đôi khi cô nghĩ một ghé thăm NYC, thức dậy đó trong căn tầng hầm ở East New York là quá xa xỉ . Hay ở kiếp khi du lịch cùng nhà Gibson, cô cũng chỉ mong cùng ba má Hai một tour tham quan NYC Giáng Sinh là mãn nguyện lắm .
Thế mà giờ đây khi ở vị trí ngắm ánh đèn thành phố, cô chẳng còn chút cảm giác vỡ òa hạnh phúc vì ước mơ bấy lâu thành hiện thực mà chỉ thấy một nỗi cay đắng nghẹn ngào. Tiếc thương cho những gì mà bản trải qua, cho niềm ngây thơ của một kiếp bình lặng, cho những ước mơ bình dị tươi tước mất.
Kể từ khi lên tầng 9 Ysmerith Giselle tự nhủ với rằng cô sống sót rời khỏi nơi quái quỷ đó, chủ cuộc đời chủ lựa chọn của , dù cho trái luân thường đạo lý, trái với những nền tảng đạo đức xây dựng nên con cô ngày hôm nay. Cô g.i.ế.c , lừa lọc phản bội, tham gia những tràng cảnh kinh tởm trái ngược với tư duy bình thường của một con bình thường. Cô đổi đến nỗi chính cô còn nhận , đến cả màu mắt cũng còn như nữa. Rồi cũng chính cô chọn lấy Runes-báng-bổ, chọn khắc chúng lưng dù rõ chúng sẽ ảnh hưởng đến và cuộc đời thế nào.
Chính cô lựa chọn giờ hối hận .
Cũng như chính cô chọn về bên Von Montgomery, chọn nhận lời yêu của trong khi rõ cuộc đời còn đầy hỗn loạn. Chính cô bảo Von cần ẩn giấu con thật của với cô, nhưng giờ hối hận .
Hối hận. Cô cũng từng thề để hối hận bủa vây lấy đầu óc nữa, cảm giác hối hận chỉ thể ở một góc đóng vai trò là chút lương tri ít ỏi còn của cô, nhắc nhở cô rằng vẫn là một con học qua 12 năm giáo d.ụ.c công dân.
Giselle Morgenstern hối hận.
Cô đáng cũng còn cảm xúc kinh tởm khi chứng kiến quá nhiều thứ tởm lợm trần đời nữa. chiếc giường nệm khổng lồ mấy tiếng diễn một nghi lễ báng bổ thần thánh, gian phòng ngủ mở NYC hoa lệ đây là nơi diễn nguyên tội của loài , và chính thể cô đây là cội nguồn của những tà ác đó, Giselle bỗng cảm thấy ruột gan cuộn trào, cô chạy vội nhà vệ sinh và ...
Ọe!
Cô nôn thốc nôn tháo bồn cầu vì cảm giác kinh tởm lan khắp da thịt.
Mà gì trong bụng để nôn cơ chứ, cô gái chỉ ói những dịch vị dày chua lè, cong cả và bờ vai run lên vì run ói run rẩy theo cơn đau đớn hối hận của chính .
Von Montgomery xuất hiện tiếng nôn ói thứ ba, cô gái ôm bồn cầu nôn , niềm thù hận căm ghét cực độ dằn xuống nhen lên, mạnh bạo đến độ đèn phòng ngủ bắt đầu chớp nháy và xung quanh nắm tay Von tiếng nổ lép bép như điện giật.
Anh dám đó thêm một phần trăm giây nào nữa, kêu Lolly chăm sóc cô độn thổ biến mất.
Giselle nôn đến 10 phút, suýt nữa vật sàn vì mệt lử may nhờ Lolly đưa cô trở phòng ngủ. cô phù thủy thấy căn phòng nữa, ngó tới chiếc giường ruột cô co thắt nên bảo gia tinh dìu sang phòng ngủ phụ. Căn penthouse 3 phòng ngủ, phòng chính vốn ban đầu Von đòi ngủ cùng nhưng cô từ chối nên mới sang phòng phụ, vì thế vẫn còn một phòng trống mùi của Von. Giselle cuộn co ro giường, cả nổi lạnh đến độ gia tinh lăn xăn tìm cách sưởi ấm vẫn thuyên giảm. Đến cuối cùng cô chỉ bình tĩnh khi uống hết một cốc cacao sữa nóng, nhưng nhất quyết ăn bất kỳ thứ gì. Lolly còn cách nào khác pha t.h.u.ố.c dinh dưỡng ly cacao thứ hai canh chừng Giselle uống cho bằng hết.
Đêm đó Von Montgomery về nhà. Căn penthouse chỉ còn hai con gia tinh lo lắng vì cô chủ bệnh khó hiểu. Giselle gần như nhận Von ở gần cô nữa, khi cơ thể quá sức chịu đựng đầu óc và cả phép thuật của cô cũng tạm ngừng.
Run rẩy ớn lạnh chui chăn, mắt mở thao láo trần nhà đến khi Missy từ dinh thự mang về t.h.u.ố.c giấc ngủ mộng mị (*) cả hai con gia tinh lóc xin cô uống, Giselle đành miễn cưỡng uống và ngủ say như bất tỉnh.
10 tiếng đó, cô tỉnh dậy giữa trưa, t.h.u.ố.c ngủ hết tác dụng thì cơn đau đầu kéo đến, nhưng may là còn nóng lạnh bất thường nữa. Cô đủ tỉnh táo để kéo rèm tận hưởng khung cảnh thành phố ngập nắng, một chốc khi bớt đau đầu Giselle mới vệ sinh cá nhân, mặc một bộ quần áo bình thường nhất trong phòng đồ bước phòng khách.
Tận khi bàn ăn Lolly mới báo là Von về nhà đêm qua. Giselle hiểu, thì chứ .
“Cậu chủ cũng về dinh thự nữa thưa cô,” con tinh trông vô cùng lo lắng.
“Thì bận việc gì thôi.”
Giờ đến cả Missy lẫn Lolly đều tỏ lo lắng, cô hiểu hỏi. “Có chuyện gì ?”
“Cô... cô chủ và chủ cãi ạ?” Missy hỏi.
“Không,” Giselle ngớ , “Tại hỏi ?”
“Hôm nay là cuối năm đó thưa cô, cô đón giao thừa cùng chứ.”
Giselle lặng , 31 ư. “Chắc Von bận việc gì đột xuất thôi, công việc của nhiều mà.”
“ thế thì chủ sẽ báo cho chúng gia tinh , còn đằng ... Lúc độn thổ trông ...” Lolly lắp bắp , “Trông như cãi với cô .”
Giselle đau đầu, sở hữu quá nhiều gia tinh cũng chẳng vui vẻ gì. “Này thì cháu cũng rõ, nghĩ gì cháu .”
Cô gái thấy chuyện bình thường nhưng tai hai con gia tinh thì như xác nhận cho nỗi lo của chúng: Hai chủ nhân đang cãi .
Mà đúng là Giselle để tâm, cô ăn dằn bụng để cấp cứu dày lướt qua mấy tờ báo, thấy gì nên nhờ gia tinh đưa đến giấy da và bút lông để hồi đáp thư từ. Xong xuôi cô bắt đầu việc của , mấy nay Von quấn lấy nên kịp sắp xếp suy nghĩ về chuyện của quân đội Muggle, giờ tận dịp ai phiền cô cần suy tính .
Cô phù thủy say sưa việc đến khi thành phố lên đèn, chỉ ăn vài lát bánh mì, trứng ốp và uống sữa Lolly thì thầm cái gì mà chủ ở đây sẽ để cô ăn uống thế .
Sau khi xem hết tất cả ghi chú của đốt bỏ, ngẩng đầu lên mới phát hiện căn penthouse ánh đèn lung linh của những tòa cao ốc xung quanh soi tỏ. Dù thấy bất kỳ âm thanh gì cô bỗng hình dung phố xá bên ắt hẳn vô cùng náo nhiệt.
Đã đến đây đúng dịp thế , tại thể bỏ lỡ Times Square Ball Drop cơ chứ.
Phải, , xuống chơi chứ.
Đương lúc Giselle đấu tranh nội tâm xem countdown đáng để chen lấn giữa dòng đông đúc thì bỗng một tiếng bụp vang lên giữa phòng khách.
“Cmm fuck Von! Mày hành tao quá mà! Ngày cuối năm cũng yên với mày nữa.” Chưa thấy là ai nhưng cái giọng khó ưa của Ron Steffensen vang khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/hp-sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-280-nam-moi-1.html.]
Hai con gia tinh ngay lập tức chạy tới đón lấy tóc bạch kim đang dựa sát Ron nhưng cái 1m8 nặng trịch đó mà hai sinh vật bé mọn 1m thể đón đỡ .
“Nè alo? Cô giả ngốc đấy ?” Cái miệng chọc c.h.ử.i liên hồi, “Hay cô quên bạn trai hả?”
“ suýt quên đấy,” đến giờ Giselle mới nhận tình hình, bước tới phụ đỡ lấy bên tay Von còn Ron vẫn xách tay . Kề sát, mùi rượu phả nồng nặc từ suýt cô choáng váng. “Sao uống dữ ?”
“Thất tình.”
“...”
Ơ kìa, mới quên bạn trai thôi mà chứ chia tay .
Vác Von về phòng ngủ chính xong Ron chạy biến phòng khách, nhận lấy ly nước từ Missy uống ực để câu cuối cùng khi độn thổ biến mất:
“Nó nện suýt c.h.ế.t hai thằng ăn xin Muggle nốc một ngày một đêm đó. Cmn cô hành nó quá mà.”
Quay phòng ngủ thấy Missy giúp Von uống t.h.u.ố.c giải rượu , Lolly đem một rổ khăn ấm cùng quần áo mới để hai con gia tinh chuẩn lau cho chủ.
“Missy Lolly ngoài , để đó cháu cho.”
Vậy mà gia tinh vui mừng chạy tót ngoài.
Trong phòng chỉ bật chiếc đèn ngủ hình ngôi vàng, rèm vén lên hứng trọn ánh đèn lung linh của thành phố Muggle hiện đại. Giselle nhớ cái giễu cợt của cuối cùng xem quang cảnh , lắc đầu thở dài trèo lên giường bắt đầu cởi quần áo cho Von.
Tuy nhiên khi chạm đến chiếc áo sơ mi, đàn ông bỗng bắt lấy tay cô bằng thế khóa, gầm gừ trong khi vẫn nhắm mắt. “CÚT!”
Von nhăn mày, gương mặt trông cũng chẳng vẻ gì là tận hưởng men say, Giselle hiểu, thế thì uống gì cơ chứ. “Von là em,” cô thì thầm định rút tay .
Nghe giọng cô tóc bạch kim hé mắt, mơ màng tiêu cự nhưng chuyển sang nắm lấy tay cô bằng cả hai tay , nhẹ nhàng vuốt ve. “Em đó Selly, em còn chịu về với ...”
Giselle ngẩng , giờ mới hiểu còn tỉnh rượu. Cô buồn nhích sát xoa đầu xoa đến trán, đến chân mày đang châu . “Em đây Von Montgomery, em về đây.”
“Em đừng lừa ,” bàn tay chai sạn vẫn nắm chặt lấy tay cô buông. “Bao nhiêu mơ thấy em... nào em cũng thế...”
Giselle đành dùng tay trái với lấy khăn ấm lau mặt cho . “Bao nhiêu mơ thấy em lận . Thế thấy em đang gì hở Von?”
Định trêu chọc say một chút thôi, ai ngờ bờ môi mỏng mơ màng đáp: “Đang l..m t.ì.n.h với !”
Cô dùng khăn đè c.h.ế.t ngạt tên nhóc luôn cho . thôi, thế thì phạm tội mưu sát yêu mất.
Không nên, nên.
Lau hết mặt xuống cổ, thể cởi áo sơ mi lau tiếp, thế mà cô gái thông minh đột xuất. “Đang fuck mà còn mặc áo thế hở Von,” cô thì thầm, “Cởi áo chứ.”
Cô phù thủy tiếng khi tấm 1m8 đó mà bắt đầu tự cởi cúc áo sơ mi của !
Sao thông minh dữ nè!
“Cởi cả quần nữa .”
“Selly...”
“Ngoan nào...”
“Selly... Selly...”
Nhờ sự giúp sức của Von-say-rượu Giselle cuối cùng cũng lột hết quần áo của . Sợ cảm lạnh cô chú ý quá nhiều đến các hình xăm và sẹo khắp thể mà tranh thủ lau . khi lau đến vùng bụng , soi tỏ bởi những ánh đèn led đầy màu sắc mừng năm mới ngoài , 18 ký tự tên cô hằn rõ màu m.á.u da thịt , vài sợi lông mọc thưa thớt xung quanh. Giờ cô mới để ý, khi bàn tay chạm dần đến chúng như tự thiêu đốt lên. Vùng da Von nóng bỏng, m.á.u bắt đầu dồn xuống bên còn môi vô thức rên rỉ tên cô.
“Selly... Selly...”
Cô gái cảm thấy nhờn nhợn trong cổ họng, gắng gượng lau nửa xong cô cũng còn sức để mặc quần áo cho nữa. Giselle định rời giường gọi gia tinh giúp, nhưng khi cô nhổm dậy tay Von bắt lấy chân cô kéo .
“Selly... đừng ... đừng bỏ ...”
Cô gái té nhào trần như nhộng. “Nãy giờ đùa em đấy ?”
Hai cánh tay rắn chắc của Von vòng tay ôm Giselle thật chặt, bờ n.g.ự.c rộng rãi dán lưng áo còn bụng thì cọ m.ô.n.g cô. Hơi thở còn mùi rượu nữa nhưng nóng rực phả tóc cô.
“Selly đừng bỏ rơi ...”
Rốt cuộc Von còn say , cố gắng thoát khỏi thế gọng kìm ôm chặt đó, cô chạy nhà vệ sinh vốc nước lạnh và súc miệng cho bớt buồn nôn.
------
(*) Potion for Dreamless Sleep: Thuốc giấc ngủ mộng mị